Bầu không khí trong phút chốc có chút thay đổi. 
Thẩm Hòa Nguyệt đang nghiến răng, nhưng Thẩm Kiều không phát hiện ra chút bất thường nào, cô vẫn đắm chìm trong suy nghĩ của mình. 
Cô hoàn toàn không nghĩ tới việc Thẩm Hòa Nguyệt thích Kỳ Ngôn Châu. Suy cho cùng, công bằng mà nói thì ngoài ngoại hình ra, dường như Kỳ Ngôn Châu không phải kiểu người có thể thu hút các cô gái chút nào. 
Cậu ta vừa hung dữ, vừa lạnh lùng u ám, tính tình kỳ quặc, coi thường người khác. Hoàn cảnh gia đình không tốt, lại bị nghi ngờ là người có khuynh hướng bạo lực. 
Ngược lại, Thẩm Hòa Nguyệt trong sáng và ấm áp, hơi mềm yếu, giống như một cô công chúa nhỏ, cần được người khác nâng trong lòng bàn tay. 
Dù nhìn thế nào thì đều cảm thấy cả hai không hợp nhau, không tương xứng để ở bên nhau. 
Thẩm Kiều chỉ nghĩ rằng Thẩm Hòa Nguyệt đang tò mò, hoặc cũng có thể là do em gái cô không thích cô, thậm chí là muốn để ý tất cả người xung quanh cô. 
Cho dù đó là bố mẹ, bạn bè, bạn học,... 
Cho nên, khi thấy Thẩm Hòa Nguyệt im lặng, thì Thẩm Kiều mới lấy lại tinh thần, cô thản nhiên giải thích: "Không phải bạn trai tin đồn, chỉ là bạn học, bạn bè bình thường." 
Thẩm Hòa Nguyệt ngồi trên giường Thẩm Kiều, cô ta đang ôm gối, chôn cả khuôn mặt vào đó nên không thể thấy được vẻ mặt của cô ta. 
"Là....vậy sao?" 
Thẩm Kiều: "Ừ. Sao vậy?" 
Thẩm Hòa Nguyệt chớp chớp mắt: "Không có gì. Em chỉ thấy rất lạ. Nghe Hứa Manh nói Kỳ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-thieu-nien-co-chap/278299/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.