[ NÔNG NÔNG NHÀ CHÚ TA PHẢI DÙNG ĐỒ TỐT NHẤT ] 
Năm sáu tuổi, Thư Minh Yên lần đầu tiên rời khỏi huyện Mía. 
Chiếc xe chạy trên đường cao tốc, đến một nơi đầy những điều chưa biết. 
Thư Minh Yên nhỏ nhỏ gầy gầy được Mộ Du Trầm ôm, cô chưa được thấy qua nội thất xa hoa như ở trong xe, từng chi tiết đều sạch sẽ gọn gàng. 
Hai bàn chân nhỏ bé của Thư Minh Yên vẫn luôn cẩn thận từng li từng lý mà cong lên về phía sau, cô sợ bùn đất dưới lòng bàn chân của mình đụng trúng cửa xe. Kết quả cô né hơi mạnh, gót chân vô tình đá vào bắp chân Mộ Du Trầm. 
Trong chớp mắt, sống lưng Thư Minh Yên cứng đờ, ngón tay đang cầm búp bê trắng bệch, ngay cả hơi thở cũng bị nén lại. 
Cảm giác được cô đột nhiên cứng ngắt, Mộ Du Trầm rũ mắt nhìn cô, giọng nói dịu dàng: “Sao vậy?” 
Thư Minh Yên rụt rè liếc nhìn anh một cái, đối diện với ánh mắt của người con trai, cô cuống quýt né tránh ánh mắt đó, rất bất an mở miệng: “Xin, xin lỗi……” 
Lúc này Mộ Du Trầm mới phát hiện vết bụi bẩn dính trên bắp chân mình, anh đưa tay xoa đầu cô, dịu dàng nói: “Không sao, vốn đã bẩn rồi.” 
Thư Minh Yên cúi đầu nhìn quần áo trên người mình, lại nhìn quần áo của anh. 
Sau khi ba mẹ qua đời, ông nội bị bệnh suốt, cô ngày đêm đều túc trực bên giường bệnh, quần áo vẫn luôn do chị Bạch Đường cầm về nhà giặt giúp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-hon-nhan/3243223/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.