Thời điểm Thẩm Điềm trở lại trong lớp học trên mặt đều là ý cười, Hoàng Soái thấy bạn của mình trên mặt toàn là ý cười, bĩu môi trong lòng có chút nghi hoặc, như thế nào chưa từng thấy Thẩm Điềm cao hứng như vậy khi ở bên cạnh mình cùng Lý Manh Manh như vậy?
"Bạn đưa cho chị Tiểu Lục có nhận không?" Hoàng Soái nhìn bạn của mình hỏi.
"Ân, chị Tiểu Lục đều nhận, cái này tốt, có đồng hồ báo thức, chị Tiểu Lục sẽ không đến muộn." Thẩm Điềm không nhận ra được ngữ khí của bạn mình chu lòm.
Thẩm Điềm bởi vì đưa đồng hồ báo thức cho Lục Ninh Hoàn, cả ngày tâm tình đều tốt, ngay cả trên đường về đều ca hát.
Lâm Thanh Hàn thấy bộ dáng này của Thẩm Điềm, lại liên tưởng đến buổi sáng Thẩm Điềm tặng quà cho Lục Ninh Hoàn, biết đây là tặng đồ thành công, liền kéo tay Thẩm Điềm, "Đồng hồ báo thức con đã tặng cho Thẩm Điềm?"
Quả nhiên Thẩm Điềm lập tức trả lời, điểm điểm đầu kéo dài âm thanh nói: "Ân, chị Tiểu Lục đã nhận lấy, còn chọc chọc má lúm đồng tiền của con."
Lâm Thanh Hàn buồn cười nhìn nhóc con nhà mình vui vẻ cười đầy một bộ dáng nói: "Như thế nào lại vui vẻ như thế sao?"
"Ân, vui vẻ con phải hảo hảo nghe chị Tiểu Lục nói, học tập tốt!"Thẩm Điềm dương khuôn mặt nhỏ nói.
Lâm Thanh Hàn cùng Thẩm Tiện đều bị nhóc con chọc vui vẻ.
Thời điểm Lục Ninh Hoàn trở lại trong lớp tâm tình rất tốt, nàng ít nhất biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-dau-tay-vi-tieu-nai-a/3489603/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.