Chương 22
Chóp mũi cô gần như chạm vào hai má và cổ Bùi Khước, Triệu Nghê Hạ vô thức muốn trở mình, trong lúc bối rối không biết đè vào đâu, hô hấp của anh trong nháy mắt nặng nề hơn.
Khuôn mặt của cô thoáng chốc nóng bừng, tay chân luống cuống đứng dậy rồi hỏi anh: “Không sao chứ?”
Tay Bùi Khước đã thu lại, chống đất đứng dậy: “Không sao.”
Tỉnh Hữu ở bên cạnh ngồi nghiêng ngả trên mặt đất, hai người họ vội vàng nâng kẻ đầu sỏ này dậy.
Lúc này giữ chặt anh ấy, không cho anh ấy làm bậy nữa.
Không lâu sau đó, xe mà Bùi Khước sắp xếp đã đến.
Anh cúp điện thoại, vừa nâng Tỉnh Hữu vừa nói với cô: “Ngồi chung một chiếc xe đi, đưa cô về trước, rồi tôi sẽ đưa anh ấy về.”
Trên mặt Triệu Nghê Hạ lộ vẻ do dự.
Bởi vì là tiệc riêng tư, bọn họ đều không mang theo nhân viên, vừa rồi mới bị Tỉnh Hữu giày vò một trận, cô vẫn chưa kịp gọi xe.
“Trời cũng đã tối, trên đường dễ bị kẹt xe, gọi tài xế còn phải chờ rất lâu.” Anh nói rất tự nhiên, giọng điệu không xen lẫn thứ gì khác, giống như chỉ vì tình trạng hiện giờ mà cân nhắc, làm như vậy tiện hơn mà thôi.
Anh nói cũng có lý, Triệu Nghê Hạ hơi do dự, đồng ý: “Được.” Ngừng một chút, nói thêm một câu: “Phiền anh rồi.”
Bùi Khước nhìn cô một cái, không nhận câu này.
Họ đội mũ kỹ càng xong cũng không quên giúp Tỉnh Hữu đội vào, hai người đỡ anh ấy ra ngoài. Hơn phân nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-cau-vong/3352582/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.