Cuối cùng Triệu Nghê Hạ cũng không thêm Wechat của Bùi Khước.
Cô đột nhiên mất đi can đảm, những cảm xúc dồn lên đầu sau khi xem phim của anh vào buổi tối tiêu tan ngay lập tức. Cô không biết lúc này sau khi kết bạn với anh thì nên nói gì, cũng không biết anh định sẽ nói gì.
Ngoài cửa sổ, mưa bắt đầu rơi.
Trong vô thức, cô dùng ngón tay gõ nhẹ vào ảnh đại diện của anh, sau đó lại quay về, cứ gõ gõ vài lần như vậy, rồi thoát khỏi giao diện này.
Trong khung chat của Tỉnh Hữu và cô, sau khi đưa danh thiếp, dường như anh ấy còn gửi gì đó cho cô.
Triệu Nghê Hạ đã không còn tâm trạng nói chuyện với Tỉnh Hữu, cho nên cô nhắn một câu ngủ ngon, sau đó tắt di động rồi nhét vào dưới gối đầu.
Cô nằm trên gối nhanh chóng nhắm mắt lại.
Tiếng mưa rơi bên ngoài cửa sổ dường như dài vô tận.
Đêm nay, dường như cũng trở nên dài hơn.
Hôm sau, sau khi xem phim xong vào lúc 7 giờ tối, Tỉnh Hữu đã đăng một bài viết trên Weibo.
Trước khi đăng bài, anh ấy đã cố ý gửi một tin nhắn cho Triệu Nghê Hạ, nói:
[ Tôi đăng ảnh ba người chúng ta cùng nhau xem phim nha. ]
Triệu Nghê Hạ đã kết thúc công việc từ sớm, cô đã trở về khách sạn lúc 6 giờ, nhận được tin nhắn của Tỉnh Hữu là lúc cô mới vừa ăn cơm trong phòng xong, cô trả lời anh ấy bằng biểu cảm “OK” ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-cau-vong/3352571/chuong-11.html