Trần Mạn Dao nhận ra mình bị hố trừng mắt nói:
- Anh đùa giỡn tôi?
Trái ngược với Trần Mạn Dao nhiều khung bậc cảm xúc, Lâm Phá Thần từ đầu đến cuối chỉ giữ một loại thần thái phong khinh vân đạm trả lời:
- Tôi rất nghiêm túc.
Cô nhìn chằm chằm vào mắt hắn, đó là một đôi mắt đen láy không có bất kì dao động nào bất thường, trong mắt hắn chỉ có duy nhất hình bóng của cô, giống như cô là thứ hắn trân trọng nhất, hoặc cũng có thể hiểu thành ngoài cô ra hắn không để thứ gì vào mắt, chẳng lẽ tên này nói thật?
Không không không, Trần Mạn Dao mày tỉnh lại đi, trên đời này làm gì có thứ gọi là nhất kiến chung tình, hắn mới chỉ gặp mày một lần thôi, có lẽ hắn đang cảm giác mày dùng chiêu lạt mềm buộc chặt mới hứng thú nhất thời nói thế thôi.
Lâm Phá Thần bỗng nói:
- Tôi đối với em, thật sự là nhất kiến chung tình. Em chỉ cần nói một câu đồng ý, tất cả mọi thứ của tôi sẽ thuộc về em.
Đây không biết đã là lần thứ mấy hắn đọc được suy nghĩ của cô, tuy nói có một người hiểu mình quan tâm mình hết mực là chuyện rất đáng mừng nhưng trong trường hợp này cô có chút sợ rồi nha, cái quái gì tên này cũng biết hết trơn vậy trời, hu hu.
Trần Mạn Dao vùng vẫy nói:
- Có quỷ mới tin anh. Tôi thất lễ với anh bây giờ anh thất lễ với tôi là hòa nhau, chúng ta không ai nợ ai, nếu anh còn không buông tôi sẽ báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-ac-ma/50037/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.