Một đêm không ngủ, Trần Mạn Dao ôn lại rất nhiều thứ.
Mặc dù không biết chính xác thế nào nhưng từ những lần trao đổi thư tín cô được biết từ lúc sinh ra thể trạng cô đã rất yếu ớt nên cha mẹ mới phải ngậm đắng nuốt cay gửi cô qua Mỹ trị liệu, mà cô cũng nhớ hồi nhỏ cô rất yếu, mãi đến lúc cô năm tuổi sức khỏe mới được cải thiện.
Sau đó cô rất muốn về sống cùng cha mẹ nhưng cha mẹ lại khuyên nhủ cô nên ở Mỹ tiếp thu nền giáo dục bên đó cũng như để tiện theo dõi tình hình sức khỏe tránh tình huống bất ngờ, đợi đến lúc trưởng thành có bằng cấp rồi hãy về.
Tất cả thoạt nghe hợp lí vô cùng, nhưng bây giờ ngẫm lại cô liền phát hiện rất nhiều lỗ hổng.
Thứ nhất, cha mẹ chưa một lần nào video call để cô thấy mặt, trước đó bọn họ viện rất nhiều cớ như là chênh lệch múi giờ trong khi cả hai bên đều rất bận rộn không tiện gọi nên mới liên lạc qua thư tín, hay xem hình là được rồi, bọn họ gửi rất nhiều hình qua cho cô cũng như cô thường gửi hình về cho họ.
Giống như... cha mẹ không muốn gặp cô.
Thứ hai, cô tính toán một chút nếu cha mẹ chỉ dựa vào thương nghiệp Bách Hợp dường như không đủ để chi trả năm năm đầu chữa bệnh cho cô, vậy mà suốt mười năm đầu bọn họ vẫn không ngừng chu cấp tiền để cô chữa trị và ăn học, về sau cô liên tiếp nhận được học bổng mới không cho bọn họ gửi tiền.
Mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-ac-ma/50032/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.