Đợi Trần Mạn Dao rời khỏi, người huấn luyện viên nói với Khương Hưng:
- Tôi khuyên cậu một câu chân thành, đừng đến tìm cô ta gây khó dễ, cô ta không phải loại người đơn giản đâu.
Nếu lúc đầu người huấn luyện viên còn mang tâm lí nghi ngờ thì bây giờ anh ta đã dám khẳng định Trần Mạn Dao là người trong nghề, thậm chí là kẻ chuyên nghiệp, bởi một người nếu chưa bao giờ sử dụng súng sẽ không dám bóp cò khi chĩa họng súng vào người khác.
Tuy Trần Mạn Dao chưa bóp cò, nhưng anh ta biết cô sẽ bóp cò, trong ánh mắt của cô không hề có lấy một tia do dự, cho nên anh ta mới đứng ra hòa giải.
Nói thật, anh ta có chút sợ hãi “trạng thái nắm giữ thế giới” của Trần Mạn Dao, và cũng sợ cô không kiêng nể gì đục mấy lỗ trên người Khương Hưng thì phiền phức lớn.
Anh ta không đồng tình với Khương Hưng, nhưng anh ta không hy vọng Khương Hưng gặp chuyện bất trắc, dù sao thế lực phía sau Khương Hưng rất lớn không thể đắc tội, khu giải trí không gánh nổi lửa giận a.
Bất quá Khương Hưng nghe không hiểu ý của người huấn luyện viên, không nói hắn đang giận quá mất khôn thì hắn đã quen thói hống hách rồi, hắn vẫn xem thường Trần Mạn Dao, một ả đàn bà mà thôi, có gì phải khuyên chân thành với không chân thành?
Bắn súng giỏi thì hay lắm chắc, hắn còn lâu mới sợ.
Khương Hưng hừ một cái phủi mông đi mất, trong đầu không ngững nghĩ cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-ac-ma/2369942/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.