Hiển nhiên, thế lực thần bí nào đó ở đây là tiền, Khương Hưng không có tài nhưng hắn có rất nhiều tiền, cha hắn lại là chủ tịch tập đoàn Khương thị xếp thứ năm toàn quốc, vừa có tiền vừa có tiếng thì mua một vé làm “huấn luyện viên ngắn hạn” không thành vấn đề.
Khương Hưng giả vờ bất ngờ nói:
- Ô, thật trùng hợp, chúng ta lại gặp nhau rồi.
Trần Mạn Dao bĩu môi nói thẳng:
- Trò này xưa rồi, mời anh đi cho.
Một lần nữa bị không nể mặt, nhưng điều đầu tiên trong cẩm nang cua gái của Khương Hưng là da mặt phải dày, càng dày càng tốt, hắn mỉm cười phong độ lấy ra một tấm thẻ trong bóp tiền, trên thẻ có ghi một dòng chữ “Huấn luyện viên sử dụng súng bắn tập: Khương Hưng”.
- Tiểu thư thấy đấy, tôi chỉ đang làm nhiệm vụ, không phải cố tình.
Bằng chứng rất hùng hồn, bất quá có quỷ mới tin Khương Hưng, đời nào một thiếu gia giàu có lại đi làm hướng dẫn viên bao giờ, cái thẻ này tám chín phần mười là dùng tiền mua lấy, nó là một công cụ rất tốt hỗ trợ cho công cuộc cua gái a.
Lại nói khoe thẻ là phụ, khoe một xấp tiền giấy trong bóp mới là chính sự, với độ dày của nó thì số tiền mặt trong bóp Khương Hưng ít cũng phải lên tới con số chục nghìn đô.
Đổi lại một cô gái ham tiền chắc chắn sẽ sáng hết cả mắt để mặc Khương Hưng muốn làm gì thì làm, đáng tiếc là Trần Mạn Dao không thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-ac-ma/2369937/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.