Ngoài mặt Vũ Thiến Thiến không đối chọi với Lạc Nghiêm nhưng trong đầu Vũ Thiến Thiến thầm chửi rủa Lạc Nghiêm là đồ chết tiệt, độ thiện cảm với Lạc Nghiêm đã giảm xuống tới âm vô cùng, nếu có cơ hội đá Lạc Nghiêm khỏi giới giải trí Vũ Thiến Thiến nhất định sẽ không nương tay.
Bất quá Vũ Thiến Thiến biết cơ hội đó rất khó xảy ra, tầm ảnh hưởng của Lạc Nghiêm rất lớn, hậu trường lại tương đối vững chắc, một quản lí nhỏ nhoi cộng thêm một diễn viên mới vào nghề làm sao cứng đấu cứng với Lạc Nghiêm được.
Chỉ thương cho Tiểu Mạn, một tài năng xuất chúng chưa được công nhận đã bị bão tố vùi dập.
Aizzz, càng nghĩ càng thấy bực mình, Vũ Thiến Thiến không còn tâm tình nào vui chơi giải trí nữa, ăn xong một bữa trưa đơn giản Vũ Thiến Thiến ỉu xìu nói:
- Hay là chúng ta về đi, ở lại đây chỉ thêm bực thôi.
Trái ngược với Vũ Thiến Thiến, một khi đã xác định “không chết không thôi” thì mọi phiền muộn trong lòng Trần Mạn Dao đã được xóa sạch hết, quan điểm của cô là cứ khó chịu làm sao nghĩ ra được đối sách thông minh chơi chết kẻ thù đây?
Mà chơi chết được Lạc Nghiêm thì tự nhiên mọi oan ức của cô sẽ được giải quyết, cần gì bực bội cho mệt người.
Cô cười cười:
- Chị Thiến Thiến nói em đừng bực thì chị phải làm gương cho em chứ. Thôi, tạm gác lại mấy chuyện đó đi, em nôn nóng muốn thử cảm giác quân nhân lắm rồi.
Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-ac-ma/2369931/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.