Thẩm Mặc Thần đang ngồi nói chuyện xã giao với bộ trưởng Vương.
Nhìn thấy điện thoại Viêm Viêm gọi đến, nhớ đến thằng nhóc tinh nghịch này, trong lòng lại mềm mại, cười nói:" Nhóc ăn cơm chưa?"
“ Ăn, ăn, ăn, ăn cái rắm a, con sắp tức chết rồi ". Viêm Viêm không vui nói.
“ Ha haa ". Thẩm Mặc Thần nghe khẩu khí của nó, cảm thấy buồn cười, kiên nhẫn hỏi:" Sao vậy?"
“ Ba còn cười, có người đến tận chân giường ba đào, ba bị cắm sừng rồi. Còn con, bị người phụ nữ có chồng kia nói là con trai của chị gái và anh rể. Mẹ không có chị gái, sao lại còn có cả anh rể. Người phụ nữ này không bao giờ khiến người ta bớt lo ". Viêm Viêm thở hổn hển nói.
Thẩm Mặc Thần thoáng nghe, hiểu ý nó, tròng mắt trầm xuống, mặt xanh biếc:" Người phụ nữ có chồng kia đang ở với một người đàn ông khác?"
“ Phải nói là, nhìn người ấy như một con chim bay, người phụ nữ có chồng kia, con nói khẩu vị quá nặng, mái tóc đỏ của chú ấy như muốn làm mù mắt con, ba mau đến đem mẹ về đi, anh em con sẽ giúp ba một tay ". Viêm Viêm nói.
“ Mẹ đang ở đâu vậy?" Thẩm Mặc Thần hỏi.
“ Ở trong quán ăn gần trường của con, đang đối với người kia tươi cười như hoa ". Viêm Viêm đổ thêm dầu vào lửa.
Thẩm Mặc Thần cười xòa một tiếng, trong mắt xẹt lên một tia sáng.
Anh cho cô tan ca sớm là để về nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228345/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.