Thẩm Mặc Thần nhìn về phía cô, ánh mắt nhu hòa mấy phần, cô ngủ như thế, đoán chừng ngày mai sẽ bị sái cổ.
Thẩm Mặc Thần đưa tay, đặt ở sau cổ cô.
Thủy Miểu Miểu mơ màng lặng lẽ mở mắt, nhíu mày, đổi vị trí một lần nữa, ngáp một cái, ngủ tiếp.
Thẩm Mặc Thần bất đắc dĩ thở dài, nhìn ven đường có một khách sạn, lái xe đi vào.
"Thủy Miểu Miểu, tỉnh một chút, chúng ta tới đây ở một đêm." Thẩm Mặc Thần dịu dàng nói.
"Ừm?" Thủy Miểu Miểu chỉ muốn ngủ, cởi giây an toàn ra, mơ màng từ trên xe bước xuống.
Gió đêm thổi qua, có chút lạnh.
Cô ôm sát chính mình.
Thẩm Mặc Thần liếc cô một chút, cởi âu phục ra, khoác lên người cô.
Thủy Miểu Miểu bị gió thổi, ngược lại tỉnh táo, hỏi: "Đây là nơi nào?"
"Trên đường." Thẩm Mặc Thần khoác tay lên vai cô, ôm cô đi vào.
"Chúng ta không quay về sao?" Thủy Miểu Miểu hỏi.
Bời vì vừa tỉnh ngủ, giọng khàn, nhẹ nhàng, nghe vào tai rất dễ chịu.
"Tóm lại phải cơm nước xong xuôi, em cũng buồn ngủ, buổi sáng ngày mai đi cũng như nhau." Thẩm Mặc Thần dịu dàng nhìn cô nói.
Anh đã nói như vậy, cô cũng không có lý do phản bác.
Thủy Miểu Miểu co cái đầu lại đứng ở một bên.
Thẩm Mặc Thần đặt phòng, nắm chặt thẻ phòng, nắm tay cô lên thang máy.
"Người đàn ông kia rất đẹp trai, có phải ngôi sao hay không, khí chất rất tốt." Phục vụ nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228319/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.