Cô rất hâm mộ cách bày mưu tính kế của anh, cách xử trí mọi tình huống của anh, cùng với khí chất cao cao tại thượng, luôn ung dung đùa bỡn người khác của anh.
Còn cô, chỉ có thể cố gắng duy trì chút hơi tàn, luôn nhẫn nhịn để đạt được mục đích cuối cùng, lại còn phải lo lắng cho thứ mình yêu thương nhất tùy thời có thể bị tước đoạt.
Cô oán hận số mệnh này.
“ Lê Bảo Y, biết chơi mạt chược không?" Trần Khải hỏi.
Lê Bảo Y đưa mắt nhìn Trần Khải, trực tiếp cự tuyệt nói:" Em không biết ".
“ Nhân tài không biết chơi nhưng biết đâu lại thắng, giúp anh đánh một lát, anh đi xuống phòng bếp, thắng coi như cho em, còn thua cứ để anh, sao nào?" Trần Khải nhíu mày hỏi.
Lê Bảo Y cười híp mắt nói:" Ý kiến này không tệ ".
Cô ngồi vào vị trí của Trần Khải.
Thủy Miểu Miểu ngồi bên cạnh Lê Bảo Y.
Lê Bảo Y ngồi đối diện với Thẩm Mặc Thần.
Thủy Miểu Miểu không nhìn anh, rũ tròng mắt, nghĩ đến chuyện của Viêm Viêm.
Đánh một hồi, Lê Bảo Y cau mày, chọn tới chọn lui không biết đánh cây nào, liền hỏi Thủy Miểu Miểu:" Thủy Thủy, có phải mình sắp ù không?"
Thủy Miểu Miểu từ từ nhìn về phía bài trên tay Lê Bảo Y:" Sao cậu lại có 16 cây?"
“ Hả?" Lê Bảo Y nhìn bài trong tay những người khác, chỉ có 13 cây, buồn bực nói:" Mình có thể bỏ 3 cây đi không?"
“ Hình như em còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228314/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.