"Trần Khải, chúng ta đi."Người đàn ông trầm giọng nói.
"Bảo Bảo, lên xe." Thủy Miểu Miểu đồng thời hô.
"Ừm." Lê Bảo Y quay người.
"Bảo Bảo?" Tóc đỏ như có điều suy nghĩ, giống như nghĩ đến cái gì, trong mắt phóng ra tia sáng, ngạc nhiên nói với Lê Bảo Y: "Cô chính là cái người viết cho Vương Tử Trinh một xấp thư tình lại đồng thời viết cho tôi Lê Bảo Y? Tôi nói, cô làm sao có tài như vậy?"
Lê Bảo Y nhíu lông mày, nhìn về phía Trần Khải.
Cô nhớ kỹ trước kia anh ta rất lịch sự.
A nha má ơi.
Trưởng thành hủy hoại.
Tuyệt đối đừng nhắc đến thư tình cô viết qua cho anh ta, quá mất mặt.
"Thư tình đó, kỳ thật không phải tôi viết cho anh, có người cảm thấy do tôi viết tốt, thì lấy đi sao chép, nhưng đổi tên Vương Tử Trinh thành tên của anh, quên đổi tên của tôi đổi thành tên của cô ấy." Lê Bảo Y cảm thấy lý do này rất tốt, chính mình cũng rất hài lòng lộ ra nụ cười xán lạn, ác ý tăng thêm một câu: "Sao tôi lại viết cho anh, ánh mắt của tôi cũng không phải kém đến nhà bà ngoại, anh nói đúng không?"
Trần Khải: "..."
Người đàn ông mang theo kính râm, chậm rãi nhìn về phía Lê Bảo Y, lực ánh mắt xuyên thấu rất mạnh, để cho người ta không thể không chú ý tới khí thế của anh ta.
Lê Bảo Y cũng chú ý tới, cười gật đầu xác nhận nói: "Chính là như vậy."
Cô mở cửa xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228307/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.