Thẩm Mặc Thần đẩy xe đẩy, xếp hàng tính tiền.
Thủy Miểu Miểu đi theo đằng sau anh.
Cô thấy anh đang nhìn kệ đồ dùng chỗ quầy tính tiền.
Chẳng lẽ, anh nói muốn mua vật dụng hàng ngày là mũ?
Thẩm Mặc Thần lấy ra một hộp Okamoto*, bình tĩnh nhìn ra phía sau nói.
(*) Okamoto là hãng BCS nổi tiếng
Thủy Miểu Miểu nghiêng người sang, nhìn qua nơi khác.
Cô muốn làm bộ không biết anh.
"Miểu Miểu, em thích loại nào?" Thẩm Mặc Thần nhìn về phía cô hỏi, trong mắt thản nhiên bình tĩnh.
Mặt Thủy Miểu Miểu đều đỏ lên, thấy xung quanh có người đang nhìn cô, đôi mắt lóe lên, cúi đầu, đè thấp giọng nói: "Tôi không thích dùng những thứ này."
Thẩm Mặc Thần giương lên khóe miệng, chính đáng nói: "Tôi biết dùng những thứ này không có thư thái, nhưng em một mực uống thuốc sẽ không tốt với thân thể."
Thủy Miểu Miểu: "..."
Thẩm Mặc Thần cầm hộ Okamoto trong tay đặt ở trên quầy thu ngân, hỏi nhân viên thu ngân: "Loại này một lô có bao nhiêu cái?"
Thu ngân đỏ mặt nói ra: "Hơn bốn trăm cái?"
"Bảo đảm chất lượng một năm chứ?" Thẩm Mặc Thần chững chạc đàng hoàng hỏi tư vấn.
"Có." Mặt thu ngân càng đỏ hơn, nhìn lén Thẩm Mặc Thần, nuốt một ngụm nước bọt.
"Cho tôi một lô." Thẩm Mặc Thần lấy thẻ từ ví tiền ra.
Thủy Miểu Miểu muốn tìm cái lổ để chui vào.
Một năm, ba trăm sáu mươi lăm ngày, anh mua hơn bốn trăm cái mũ.
Mẹ.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228290/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.