Thang máy không có xuống dưới, mà đi tới lầu 4.
"Có phải ấn sai tầng hay không." Thủy Miểu Miểu thận trọng nhắc nhở.
"Im miệng." Thẩm Mặc Thần không vui liếc qua cô nói.
Trên người anh giống như bao phủ khí diễm màu xanh, mơ hồ đè nén lửa giận.
Thủy Miểu Miểu có loại dự cảm xấu, cúi đầu thấp xuống, đôi mắt lóe lên, cũng không thể ngồi chờ chết.
Thang máy mở ra.
Thẩm Mặc Thần lôi kéo cô vào phòng vệ sinh lầu bốn, mở vòi sen, ra lệnh: "Súc miệng."
"A." Thủy Miểu Miểu vội vàng vốc nước, cho vào trong miệng, sục quai hàm, nhổ nước ra, lại hít một hơi, nhìn trộm Thẩm Mặc Thần.
Anh còn tức giận, ánh mắt sắc bén khóa cô lại, càng đen kịt.
Thủy Miểu Miểu phun nước ra.
Thẩm Mặc Thần đưa tay qua mặt cô, kìm chặt cằm cô, ngón tay ma sát môi cô, giống như muốn lau mấy thứ bẩn thỉu đi.
Thủy Miểu Miểu nhìn lông mày anh đều nhăn thành chữ xuyên.
"Tôi có thể giải thích không?" Thủy Miểu Miểu thận trọng nói.
"Nói." Thẩm Mặc Thần trầm giọng khí thế mười phần.
"Anh có thấy trên mặt Dạ Lăng Dật hồng hồng hay không?" Thủy Miểu Miểu nheo mắt lại, cười hì hì hỏi.
Thẩm Mặc Thần không nói chuyện, nhìn sâu vào cô.
"Ngay từ đầu anh ta ăn may hôn tôi, tôi cho anh ta một cái tát, sau khi đánh anh ta, anh ta thẹn quá hoá giận, sau đó cố ý hôn cho anh xem, tôi đẩy anh ta, thế nhưng, sức tôi nhỏ, anh biết."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228267/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.