Đã từng, một mình cô phấn đấu trong nước, nhìn Dạ Lăng Dật ôm một cô gái khác rời đi, cô nản lòng thoái chí muốn từ bỏ cuộc sống, chỉ cảm thấy nước ngay lúc đó, lạnh thấu xương, thông qua huyết dịch đóng băng lòng cô.
Khi đó, côbiết, cô và Dạ Lăng Dật vô vọng.
Có lẽ, sau này Hạ Vãn chỉ là một cái xác không hồn, tuyệt tình, tuyệt yêu, không hề tin tưởng đàn ông.
Bây giờ, thêm một người là anh.
Thủy Miểu Miểu không nghĩ tới chính là, hai người còn không có nhận thức bao lâu, cũng không yêu nhau, anh lại dùng thân thể của anh làm ấm áp cô.
Để cho đáy lòng cô bắt đầu hòa tan một chút xíu.
Thủy Miểu Miểu đưa tay, ôm phía sau lưng anh, tham luyến ấm áp tạm thời này, nhắm mắt lại, đột nhiên, cảm thấy rất an tâm.
Thẩm Mặc Thần nhìn xuống đầu nhỏ của cô, cảm giác được cô ôm thật chặt anh, hơi giương khóe miệng.
Anh thích cảm giác được cô dựa vào.
Trong tâm tư, lại hi vọng, thời gian cứ đình chỉ như vậy.
Anh nghĩ anh điên rồi.
Chỉ chốc lát, nước liền tràn đầy toàn bộ xe, Thẩm Mặc Thần buông Thủy Miểu Miểu ra.
Thủy Miểu Miểu kìm nén bực bội, ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Mặc Thần.
Anh nhếch miệng, trong ánh mắt là cười, cưng chiều chỉ mũi cô một cái.
Trên mũi cô thở ra bọt nước, rất là đáng yêu.
Thẩm Mặc Thần hất cằm về phía cửa sổ.
Thủy Miểu Miểu gật đầu ăn ý, chui ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228249/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.