Nhớ lại lần ở nước Anh, cô lếch thếch từ dưới sông lên, cả người giống như là cái xác không hồn, đi lững thững ở đường phố xa lạ.
Thân thể lạnh đến mức run lẩy bẩy, sắc mắt trắng bệch, môi tím bầm, trong lòng đau đớn mãnh liệt.
Cảm thấy không biết nên đi về đâu, cũng không biết mình sống tiếp để làm gì.
Không có người thân, không có bạn bè, không có người yêu.
Bị người thân vứt bỏ, bị bạn bè quên lãng, bị người yêu chán ghét.
Trong lúc đang tuyệt vọng, cô nhìn thấy một người châu á, người đó cho 1 kẻ hành khất 1 euro, khẽ mỉm cười.
Người đó mắt đen, tóc đen, da vàng.
Đang lưu lạc ở xứ lạ, thấy được người cùng màu da, cảm giác đặc biệt ấm áp.
Khi đó, trong người cô không có đồng nào, toàn thân ướt nhẹp, cũng không biết lấy đâu ra dũng khí đi tới trước mặt người đàn ông đó, dùng tiếng Trung hỏi: “ Tôi có thể ôm anh không?”
Người đàn ông kinh ngạc nhìn cô.
Thủy Miểu Miểu không để người đàn ông ấy kịp cự tuyệt, đưa tay ôm lấy anh ta, cảm giác được nhiệt độ trên người anh ta, đang từng chút truyền qua thân thể cô, tâm trạng đang đè nén cũng phần nào nguôi ngoai.
“ Tôi rất khổ, thật là rất khổ, trái tim giống như là muốn vỡ ra, không còn sức mà đứng dậy Tôi muốn về nhà nhưng tôi không có nhà.” Thủy Miểu Miểu nói xong, nhắm hai mắt lại, ôm chặt lấy người đàn ông xa lạ ấy, không ngừng khóc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228246/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.