Thủy Miểu Miểu nhìn sang Lý tổng, lại nhìn sang Dạ Lăng Dật, vô tội hỏi: "Hai người cũng bảo thì tôi nghe ai, hai người như vậy, để cho tôi khó làm?"
"Cô cảm thấy hẳn là nghe ai?" Dạ Lăng Dật lạnh lùng hỏi ngược lại.
"A." Thủy Miểu Miểu cười một tiếng, nói ra: "Tôi vẫn là ngựa không ngừng vó, cút đi."
"Chỉ sợ cô không thể như nguyện." Dạ Lăng Dật bá đạo nói.
Phảng phất, vương giả thế gian.
"Anh quả nhiên không kính già yêu trẻ." Thủy Miểu Miểu bĩu môi nói.
Lý tổng nhìn sang Dạ Lăng Dật.
Tuy nói Dạ tổng không coi ai ra gì, cậy tài khinh người, nhưng bọn qua lại mấy lần, cũng không thấy anh ta nhằm vào nhân viên phục vụ.
Lý tổng nhạy bén phát giác được một tia không giống bình thường, nói với Thủy Miểu Miểu: "Dạ tổng đã lên tiếng, cô ở lại đi."
Dạ Lăng Dật khẽ động bờ môi mỏng, mấy phần châm chọc, nhìn chòng chọc vào Thủy Miểu Miểu, cằm hất về phía vị trí bên người, nói ra: "Ngồi lại đây."
Mã Ngọc thấy Dạ Lăng Dật nghiêng mắt nhìn chỗ ngồi của cô ta, để một Đại minh tinh như cô ta nhường chỗ cho gái, là chuyện gì xảy ra!
Sắc mặt của cô ta lúc thì đỏ, lúc thì trắng, lúng túng đứng lên, biết điều nói ra: "Tôi còn có chút việc, liền đi trước, mấy người chơi tận hứng."
Thủy Miểu Miểu nhìn Mã Ngọc nhẹ nhõm rời đi, linh cơ chuyển động, nói với Dạ Lăng Dật: "Tôi cũng có chút chuyện, phải đi trước, mấy người chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228230/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.