"Tôi tên Sadie, cô gọi tôi là chị Sadie được rồi, đi theo tôi." Sadie nói ra.
Thủy Miểu Miểu đi theo người phụ nữ đó vào.
"Làm nghề như chúng ta, kỳ thật nên buông lỏng, nếu như vận khí tốt, sẽ còn phú thương nhìn trúng, cả đời áo cơm không lo." Sadie khẽ cười nói.
Thủy Miểu Miểu dừng một chút.
Cô biết bọn họ tính chất công việc của họ, trách không được hỏi cô có bạn trai hay không, có ở cùng cha mẹ hay khong.
"Chúng ta ngồi chỗ VIP, nếu như được tuyển chọn, ra sân khấu một lần 2000, công ty lấy sáu mình cầm hai, nếu như cô muốn ra sân với khách, như vậy tất cả hai ngàn sân khấu thuộc về công ty, trả phí sân, cụ thể cô và những khách kia nói gì, ra ngoài sẽ thuộc về hành vi cá nhân của cô, không có quan hệ gì với công ty." Sadie tiếp tục giải thích nói.
"A." Thủy Miểu Miểu lên tiếng, đôi mắt quét bốn phía.
Chờ chụp được thứ cô cần, nơi này, vẫn rút lui sớm một chút thì tốt.
Sadie mang cô đến phòng làm việc của cô ta, cô ta lấy từ tủ chứa đồ ra một bộ váy thêu hoa sen và lá sen, đưa cho Thủy Miểu Miểu, nói ra: "Hôm nay cô mặc bộ này, đi đồ trang điểm chứ?"
"Mang theo, tự tôi trang điểm." Thủy Miểu Miểu cong đôi mắt lên, vừa cười vừa nói.
Sadie nhéo mặt Thủy Miểu Miểu, tán dương: "Nhóc con, thật xinh đẹp, cười rộ lên cũng thật đẹp mắt, trước hết cô cứ dùng tủ chứa đồ của tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228227/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.