Thẩm Mặc Thần nhíu lông mày, bất đắc dĩ gọi: "Thủy Miểu Miểu."
Thủy Miểu Miểu bị bừng tỉnh, mu bàn tay lau khóe miệng, mở đôi mắt mơ màng, đối diện đôi mắt u sâu của Thẩm Mặc Thần, ánh mắt liếc qua, nhìn thấy chính mình để nước miếng rơi xuống quần anh.
A nha, má ơi.
Trong nháy mắt đầu Thủy Miểu Miểu nổ tung.
Sao cô lại làm bẩn quần tây đắt đỏ của anh.
Thủy Miểu Miểu tranh thủ thời gian lấy khăn giấy, lau chỗ kia, nói xin lỗi: "Xin lỗi, không phải tôi cố ý, nếu như tôi tỉnh táo, cho tôi mười cái đầu, cũng không dám rớt nước miếng lên người anh."
Thủy Miểu Miểu càng lau càng sốt ruột.
Thẩm Mặc Thần kêu lên một tiếng đau đớn. Trong đôi mắt tràn ngập một tầng ảo tưởng óng ánh.
Anh thế mà, chỉ là bị tay cô không cẩn thận chạm qua, liền có cảm giác.
Thủy Miểu Miểu cho là mình ra tay nặng, nhìn về phía chỗ kia, đôi mắt dừng lại, miệng hơi mở ra.
Cô thật sự bày ra chuyện "lớn".
Thủy Miểu Miểu thận trọng nhìn về phía Thẩm Mặc Thần, đối diện ánh mắt thâm thúy của anh.
Anh hất cằm về chỗ quần, trong mắt mấy phần kỳ lạ, hỏi: "Làm sao bây giờ?"
Thủy Miểu Miểu chớp mắt, dò xét nhìn chỗ giữa quần anh, nơi đó không có dấu hiệu bình thường.
Cô nhẹ giọng nói: "Thẩm tiên sinh, anh cởi áo khoác ra đi."
Thẩm Mặc Thần khóa cô lại, cởi cúc áo tây trang, cởi áo ra, đưa cho cô.
Thủy Miểu Miểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228221/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.