Chiến đấu à, cho đến bây giờ trong lòng vẫn còn thấy run sợ, ngủ không được say giấc.
Buổi sáng, tinh thần anh sảng khoái còn cô nằm giả chết.
Suy nghĩ luôn thôi thúc Thủy Miểu Miểu sau này cô sẽ không bao giờ.. muốn đến qua đêm nhà Thẩm Mạc Thần nữa.
Bởi vì, đến đây không phải để ngủ mà còn mệt mỏi hơn là làm việc tăng ca.
Thẩm Mạc Thần dáng vẻ vô cùng thỏa mãn, tay anh vuốt ve hình săm bỉ ngạn trắng trên bụng Thủy Miểu Miểu. Bởi vì vừa mới.. vẻ quyến rũ vẫn còn đượm trên người anh, giọng anh khàn khàn, hỏi:" Cái này, có từ lúc nào?"
Thủy Miểu Miểu mở mắt, mi mắt khẽ run lên, cô biết anh đang hỏi đến hình săm hoa bỉ ngạn.
Ngày đó, khi cô từ nước Anh trở về, mỗi ngày đều đau lòng đến khó hô hấp. Mệt mỏi ngủ thiếp đi nhưng nửa đêm sẽ tỉnh dậy, khuôn mặt đã đẫm lệ từ bao giờ.
Bị bố mẹ bỏ rơi, bị người khác hãm hại, lại bị Dạ Lăng Dật vứt bỏ.
Bên người không có lấy một người thân, không có lấy một người bạn. Cô cô đơn, đau lòng không thể nào ngủ được.
Cô đã săm hình bông hoa bỉ ngạn trắng này, vì muốn tuyệt tình tuyệt ái.
Cô để mặc thân thể đau đớn để chế ngự nỗi đau trong lòng.
Ngày đêm nhắc nhở bản thân mình phải quên đi Dạ Lăng Dật.
Giữa hai người không còn hi vọng gì nữa rồi.
Thủy Miểu Miểu nói qua loa:" Săm hình này vì thấy nó đẹp, anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228204/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.