" Không được, Thẩm Mạc Thần, không được." Thủy Miểu Miểu gấp gáp nói.
Thủy Miểu Miểu vô cùng lúng túng.
Cô nghĩ tới khi bé, ở cổng trường học có một bà già hay đi xin cơm. Cô thấy bà lão ấy đáng thương, nên mỗi lần sau khi tan học sẽ cho bà ấy 2 hào để bà đi mua bánh bao ăn.
Có một lần, cô lên trên sân thượng ăn đậu phộng, bị phạt 1 tháng không có tiền tiêu vặt.
Vậy là cô không có tiền cho bà lão ấy nữa.
Cô nhìn thấy bà lão thì cảm thấy áy náy, bà lão thấy cô thì đi lại gần, hỏi:" Cô bé, hôm nay cháu không có tiền cho bà à."
Cái này không phải là rất giống cô và Thẩm Mạc Thần sao?
Lần đầu tiên cho, lần thứ 2 cho, lần thứ 3 cho, có lần không cho Thẩm Mạc Thần liền không vui, lúc đó cô lại cảm thấy mình là người không có đạo lý.
Thủy Miểu Miểu nghĩ vậy liền buông lỏng.
Thủy Miểu Miểu miên man suy nghĩ, chợt thấy đau liền oán trách nói:" Anh không thể kéo dài khúc dạo đầu một chút sao?"
Trong mắt Thẩm Mạc Thần lóe lên một tia cực quang, dứt khoát nói:" Được."
Anh bước ra phía ngoài sau đó hướng về phía cô toàn thân áp đảo.
Thủy Miểu Miểu bị dọa cho sợ, nghiêng người về phía sau. Thẩm Mạc Thần nhân cơ hội này nâng eo cô lên.
Anh cúi người.
" Ưm." Thủy Miểu Miểu hết ý kiến.
Cô chỉ oán trách anh không nên vội vàng làm chuyện đó, sao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228196/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.