Cô không biết vì sao anh ta lại xuất hiện? Cũng không biết là ai hạ thuốc cô.
Chẳng qua cô nhớ rõ mỗi một phút đòng hồ, mỗi một giây ánh mắt.
Đó là căm hận, tuyệt vọng, phẫn nộ, trào phúng, cùng khinh bỉ.
Dạ Lăng Dật đổ tất cả mọi thứ trong phòng, lãnh ngạo rời đi.
Cô xin bạn anh ta biết chỗ ở mới, tiêu tất cả tiền tích góp, qua Anh quốc tìm anh ta.
Ở trường học của anh ta, cô nhìn thấy anh ta nắm tay một nữ sinh khác.
Cô mặt dày mày dạn đi qua, Dạ Lăng Dật làm như không thấy.
Cô quấn quýt si mê, nhận lấy, cầu tha thứ, các loại cầu xin hèn mọn đều làm.
Anh ta đều thờ ơ.
Không có tiền ăn cơm, ở dưới gầm cầu, trời rất lạnh, cô đông lạnh đến phát run.
Cái cô gái kia tới khiêu khích.
Lúc đang đánh nhau, cô và cô gái kia đều rơi từ trên cầu xuống sông.
Cô nhìn thấy Dạ Lăng Dật nhảy vào trong sông, cứu bạn học anh ta lên.
Một phút đó, cô phát hiện tâm mình triệt để vỡ thành từng mảnh từng mảnh, thậm chí nghĩ đến, nếu như cô cứ thế mà chết đi, Dạ Lăng Dật có thể nhớ tới cô hay không, có thể bời vì không cứu được cô mà có chút hối hận.
Hoặc là, anh sẽ cảm thấy cô đáng đời phạm tiện?
Dục vọng được sống để cho cô liều mạng bò lên.
Nhìn thấy lại là Dạ Lăng Dật ôm cô bạn kia rời đi.
Anh ta không hề quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228188/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.