Cô khẳng định không thể để Thẩm Mặc Thần đưa về nhà.
Đúng rồi.
Thủy Miểu Miểu nghĩ đến một chú ý.
Để Thẩm Mặc Thần đưa cô về chỗ cũ, rồi cô về chỗ mới sau, không phải tốt sao?
Nghĩ thông suốt.
Thủy Miểu Miểu vén chăn lên, rất bình tĩnh nhìn về phía Thẩm Mặc Thần, ngồi xuống, phàn nàn nói: "Tức cái gì, không phải là đưa vê sao, Thẩm tổng, anh thể chất bị ngược sao?
Khóe miệng Thẩm Mặc Thần khẽ cười, mấy phần tà mị: " Em nói phương diện nào?"
Mặt Thủy Miểu Miểu phát hồng, bĩu một câu: "Phương diện sinh hoạt."
"Tôi thích ngược người khác." Thẩm Mặc Thần xác định nói.
Thủy Miểu Miểu nhíu lông mày.
Ngụ ý, phương diện giường, thích bị ngược sao?
Hắc hắc.
Thủy Miểu Miểu từ trên giường đứng lên.
Thẩm Mặc Thần nhìn bộ dạng cô nhí nhảnh, cởi âu phục trên người, ném lên người cô, ra lệnh: "Buổi tối lạnh, phủ thêm."
"A." Thủy Miểu Miểu không khách khí mặc vào.
Mùi trên quần áo anh rất dễ ngửi, là mùi nước giặt, sạch sẽ giống như ánh nắng rơi trên đồng cỏ, hơi thở cỏ tươi phát ra.
Thủy Miểu Miểu dò xét liếc Thẩm Mặc Thần một chút.
Anh chỉ mặc áo sơmi màu trắng, cúc áo cài cẩn thận, trang trọng, cao nhã, cẩn thận tỉ mỉ.
Áo sơ mi rất tốt, dán trên người, có thể nhìn ra được cơ ngực cùng rắn chắc của anh.
Nếu Thẩm thị đóng cửa, anh đi làm ngưu lang, khẳng định rất được hoan nghênh.
Nói như vậy, hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228182/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.