Anh ép tay của cô lên đỉnh đầu, lạnh lẽo hỏi: "Vừa rồi em thật sự thông đồng với người đàn ông kia sao?"
Thủy Miểu Miểu nhịn xuống xúc động, nói ra: "Người đàn ông vừa rồi so với anh là một trời, một đất, căn bản không cách nào so sánh được, ánh mắt của tôi kém đến nhà bà ngoại mới có thể coi trọng anh ta, tôi có thể nói, hoàn toàn là tai họa bất ngờ không?"
Câu trả lời của cô, Thẩm Mặc Thần coi như hài lòng.
Ánh mắt của anh dịu xuống, nhìn sang vết thương trên cánh tay cô, lôi kéo cô đi.
"Này. Anh kéo tôi đi chỗ nào?" Thủy Miểu Miểu không hiểu vấn đáp.
Thẩm Mặc Thần không nói lời nào.
Thủy Miểu Miểu kéo cánh tay.
Sức lực của cô so với anh, tương đương số không.
Gần khu tổ chức buổi tiệc chỉ có hai gian phòng, Thẩm Mặc Thần dừng lại, xuất thẻ phòng.
Tích
Cửa mở ra.
Thẩm Mặc Thần kéo cô đi vào, đóng cửa.
Một mạch mà thành.
Thủy Miểu Miểu lo lắng đứng đấy, trong lòng không nắm chắc.
Kỳ thật cô cảm thấy Thẩm Mặc Thần so với người phụ nữ kia còn nguy hiểm hơn.
"Cái kia, bạn tôi còn chờ tôi ở bên ngoài, tôi đi trước." Thủy Miểu Miểu tìm một cái cớ nói ra.
Cô đi đến cửa.
Thẩm Mặc Thần dời một bước nhỏ, thân thể cao ngạo chắn ở cửa ra vào, ánh mắt sắc bén nhìn Thủy Miểu Miểu, mấy phần sát khí.
Thủy Miểu Miểu hiện lên nụ cười vô hại.
Căn bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228179/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.