Thẩm Mặc Thần dừng một chút, ý thức được chính mình đường đột, ánh mắt mềm mại rất nhiều, nói ra: "Mặc kệ em thích người nào, sau khi kết hôn, tôi hi vọng em tuân thủ nghĩa vụ và trách nhiệm giữa vợ chồng."
Thủy Miểu Miểu cười khẽ, theo miệng hỏi: "Cái nghĩa vụ này, sẽ không muốn tôi sinh con cho anh chứ?"
"Sinh con cho tôi thì sao, giá cả em có thể tùy tiện muốn." Thẩm Mặc Thần không vui nói ra.
"Tôi lại không bán con." Thủy Miểu Miểu nói xong, trầm mặt, trở nên nghiêm túc, nói ra: "Kỳ thật, anh không cần lãng phí thời gian trên người tôi, có nhiều thứ là phòng tuyến cuối cùng của tôi, không thể dây vào."
Thủy Miểu Miểu nói xong, không để ý tới Thẩm Mặc Thần, trực tiếp đi ra cửa.
Thẩm Mặc Thần không hiểu nhìn về phía Thủy Miểu Miểu.
Thủy Miểu Miểu mở cửa, gió mát đối diện, cô bó lấy quần áo, cũng không quay đầu lại rời đi.
Đôi mắt Thẩm Mặc Thần sâu mấy phần, như là đầm nước vạn năm, không thể dò xét.
...
Trên đường Thủy Miểu Miểu trở về, tùy ý đá cục đá nhỏ dưới chân.
Lần này, cô tính toán triệt để đắc tội Thẩm Mặc Thần.
Anh chắc chắn sẽ không giúp cô ký tên.
Nếu như muốn thuận lợi đề xuất thực tập, như vậy, cũng chỉ có nhảy qua Thẩm Mặc Thần, trực tiếp để chủ nhiệm kí tên.
Nghĩ tới đây, Thủy Miểu Miểu tăng thêm tốc độ trở về.
Sáng sớm, cô đứng trước phòng làm việc của chủ nhiệm chờ chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228173/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.