Thủy Miểu Miểu cảm thấy, Thẩm Mặc Thần giống như tức giận rồi.
Chẳng lẽ là cô suy nghĩ nhiều rồi?
Bất quá cô bất đắc dĩ nói ra, giống như vải quấn chân, vừa thối vừa dài.
Anh không chê phiền phức, cô còn lười nói.
Thủy Miểu Miểu khẽ cười nói: "Tiền của anh là anh, tôi tại sao phải dùng, dựa vào cái gì dùng? Tôi lại không là Lý Tư Tư bạn gái anh, đúng không? Thứ 5 tôi trả thẻ lại cho anh."
Ánh mắt Thẩm Mặc Thần sâu nhìn Thủy Miểu Miểu.
Thủy Miểu Miểu bị anh nhìn có chút co quắp, cằm dưới liếc cửa, sáng tỏ nói: "Tôi đi đây."
Thẩm Mặc Thần nhìn cô thật đi, trong mắt lóe lên một đạo lăng lệ, từ phía sau cô ôm lấy cô.
Thủy Miểu Miểu giật nảy mình.
Một giây sau, thì bị Thẩm Mặc Thần ném vào trong nước.
Đậu phộng, lập tức, ném cọng lông!
nói, giảng đạo lý, coi như hơi uy hiếp, lấy tính cách cô chân chó, cô chính mình biết nhảy.
Hiện tại cái mũi bị sặc nước, đặc biệt khó chịu, như hỏa thiêu, như kim châm.
Thủy Miểu Miểu từ trong nước bò đứng lên, không để ý tới trên mặt nước, ghé vào bên trên cạnh ao nắm vuốt cái mũi của mình, phun nước.
Thẩm Mặc Thần ngồi xổm ở trước mặt cô, nói: "Tôi nói cô có phải thật ngốc hay không, nhanh như vậy thì đi, là để cho người ta hoài nghi quan hệ của tôi và cô, hay là để người hoài nghi đến năng lực tôi, tôi cũng không phải bắn thì quân."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228166/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.