"Còn không nhặt thanh đao lên". Thủy Miểu Miểu nhìn sang đao, nói với Viêm Viêm.
Viêm Viêm gãi đầu một cái, bất đắc dĩ ôm đao vào trong ngực, thận trọng nghiêng đầu thăm dò, nói ra: "Mẹ, cho con thời gian mấy ngày, để con bán tài khoản trên tay đi."
Trong mắt Thủy Miểu Miểu lóe lên giảo hoạt, nói ra: "Con trai, mẹ cho con mấy ngày, có lợi tức hay không?"
Viêm Viêm đen mặt: "Mẹ đến tiền của con trai cũng ham?"
Thủy Miểu Miểu vỗ vỗ đầu Viêm Viêm: "Nói cái gì đó? Mẹ là loại người này sao?"
"Mẹ già, mẹ thực sự giống như loại người này."
Thủy Miểu Miểu: "..."
Cô tức giận, lấy thanh đao đi, mình ôm lấy.
Viêm Viêm lập tức cười hì hì nói: "Mẹ già, con nói giỡn thôi, mẹ là tình nhân đời trước của con, đời này là mẹ, con kiếm tiền còn không phải cho mẹ xài, chờ con thanh lý kho, cho mẹ 5000."
Thủy Miểu Miểu dò xét liếc qua Viêm Viêm một chút, không nói lời nào.
"Một vạn?" Viêm Viêm lại hỏi.
Thủy Miểu Miểu vẫn không nói lời nào.
"Được rồi, được rồi, đều cho mẹ." Viêm Viêm bất đắc dĩ nói.
Thủy Miểu Miểu không phải tức giận Viêm Viêm, mà là tức giận chính mình, không chỉ có bán đao trả nợ, còn lấy tiền của con trai, uất ức.
"Chỉ đùa với con, chút tiền nhỏ kia của con tự mình giữ đi. Hôm nay mẹ già bán đao, cũng là người có tiền." Thủy Miểu Miểu lạc quan nói.
"Kẻ có tiền, ha ha." Viêm Viêm biểu lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228100/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.