Rất nghèo.
Học phí của mình, học phí của Viêm Viêm, sinh hoạt phí của cô và Viêm Viêm, đều dựa vào tiền lương ít ỏi của cô chống đỡ, mỗi tháng đều mắc nợ, thẻ tín dụng làm bốn chiếc, tiêu hao duy trì thăng bằng.
Thủy Miểu Miểu toét ra nụ cười, hời hợt nói: "Đoán chừng ăn mày còn có tiền hơn tôi."
"Vậy biết làm cơm không?" Thẩm Mặc Thần hỏi.
"Nấu cơm, biết chứ." Thủy Miểu Miểu gật đầu, ánh mắt lóe lên một ý niệm.
Nếu như tự mình làm cơm, thì càng tiết kiệm tiền.
"Trong nhà của tôi còn có chút nguyên liệu nấu ăn." Thẩm Mặc Thần có ý riêng nói, chuyển vào một tiểu khu cao cấp gần Shangri-La.
Thủy Miểu Miểu nhìn ra phía ngoài cửa sổ.
Thỏ khôn thật đúng là ba hang.
Đàn ông giống Thẩm Mặc Thần, hẳn là sẽ có rất nhiều người tình.
Thủy Miểu Miểu động khóe miệng, mấy phần trào phúng.
Đàn ông đều luôn không vừa lòng, rõ ràng bên người đã có người yêu, còn muốn trêu hoa ghẹo cỏ, kết quả, sẽ có người nào thực tình thương yêu bọn họ?
"Nghĩ gì thế? Đến rồi." Thẩm Mặc Thần kéo cửa sau xe, hỏi.
"A. Tùy tiện nghĩ lại." Thủy Miểu Miểu nói qua loa, từ trên xe xuống.
Thẩm Mặc Thần nhìn sang chân cô, hỏi: "Chân có thể đi chứ?"
Bị anh ôm nguy hiểm hơn!
Thủy Miểu Miểu cười, vội vàng nói: "Có thể, bước đi như bay, người nhẹ như yến."
Thẩm Mặc Thần giương lên khóe miệng, mở cửa.
Thủy Miểu Miểu đi theo phía sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228070/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.