Chương trước
Chương sau
Thẩm Mặc Thần nhìn dáng vẻ không hề yếu đuối của Thủy Miểu Miểu.

Giọng nói của cô mang theo một chút hờn dỗi giống như giọng nói mềm mại vùng Giang Nam, giọng nói rõ ràng mang theo sự tức giận nhưng lại như tiếng người phụ nữ đang nói nhỏ nhẹ khiến anh sinh lòng thương tiếc.

Thẩm Mặc Thần lên tiếng:” Ừ. Sau hai năm, tôi sẽ cho em hai vạn, lúc đó cuộc sống của em và con cũng tốt hơn.”

Thủy Miểu Miểu nhíu mày.

Cô chỉ cần anh không mang Viêm Viêm đi.

Cô nhìn qua phía ngoài cửa xe, hỏi: “ Bây giờ chúng ta đi đâu?”.

“Buổi trưa tôi có hẹn cùng ăn cơm với một người, chúng ta cùng đi.” Thẩm Mặc Thần trả lời.

Án mắt Thủy Miểu Miểu trừng lớn, cô ghé vào mặt sau của ghế, suy nghĩ rồi nói ” Không phải nói chuyện kết hôn là bí mật sao?”

Thẩm Mặc Thần cười nhếch miệng, anh khẽ liếc nhìn Thủy Miêu Miêu, đem suy nghĩ của cô kéo về, nói:” Chẳng lẽ, nam nữ ngồi ăn cơm với nhau đều là vợ chồng?

Em đừng suy nghĩ linh tinh lại lo lắng chuyện không đáng sẽ khiến người khác nghi ngờ. Nếu vì em mà cuộc hôn nhân này bị đưa ra ánh sáng thì em đừng trách tôi.”

Thủy Miểu Miểu ngoài cười nhưng trong không cười, khóe miệng cô giật giật:” Anh ngược lại rất là rộng lượng, da mặt anh dày bằng một vòng trái đất, tôi rất khâm phục.”

“Haha”. Biết rõ cô ấy đang chê cười mình, anh lại không tức giận nổi:”Em có mang theo hộ khẩu không?”

“Không, tôi để ở nhà.” Thủy Miểu Miểu nhỏ giọng nói, trở lại chuyện chính, cô nói:” Khi nào anh mới hủy bỏ đơn tố cáo?”

“ Tối sẽ thông báo Cục cảnh sát hủy bỏ chứng cứ trước đây, giữ lại quyền khởi tố. Tôi nghĩ Cục cảnh sát sẽ tạm thời không hành động, tất cả nhìn vào sự biểu hiện của em.” Thẩm Mặc Thần gian manh nói, anh đánh tay lái rồi dừng xe trước cửa khách sạn.

Thủy Miểu Miểu khẽ mấp máy miệng nói: lại là biểu hiện.

Aizzz.

Thẩm Mặc Thần bước xuống và mở cửa xe, Thủy Miểu Miểu ỉu xìu từ xe bước xuống.

Thẩm Mặc Thần khom cánh tay lên, đôi mắt anh nhìn vào cánh tay, dụng ý bảo cô khoác tay anh để tiến vào.

Thủy Miểu Miểu nhìn thoáng xung quanh, rồi khó xử nói:” Chỉ là đi ăn cơm thôi, nam nữ không cần động tay. Lúc này vẫn còn sớm, chúng ta tránh thể hiện trước công chúng.”

Thẩm Mặc Thần không khỏi nở nụ cười.

Anh không làm khó cô nữa mà xoay người bước vào khách sạn.

Thủy Miểu Miểu đi theo sau đến phòng 308.

Thẩm Mặc Thần mở cửa đi vào.

Thủy Miểu Miểu nhìn về phía một người ăn mặc tây trang trong phòng, người này nhìn giống như một người đàn ông trung niên, mà người đàn ông ngồi bên cạnh người trung niên chính là người đàn ông bụng phệ cô nhìn thấy ở hộp đêm.

Thủy Miêu Miêu cảm thấy không thoải mái.

Người đàn ông trung niên nhìn đến Thẩm Mặc Thần liền đứng dậy chào hỏi:” Chào Thẩm tổng, xin lỗi vì ngày hôm qua tôi có chuyến công tác”.

“ Không sao, hôm nay nhìn đến Lý tổng cũng giống nhau.” Thẩm Mặc Thần kéo ghế cho Thủy Miểu Miểu ngồi xuống.

Thủy Miểu Miểu nhìn anh. Thẩm Mặc Thần tuy bình thường có chút xấu xa nhưng tu dưỡng tốt, là một người đàn ông galang.

Thẩm Mặc Thần ngồi bên cạnh Thủy Miểu Miểu, đối với Lý tổng nói: “ Không biết Lý tổng đã suy nghĩ chưa?”

Lý tổng có chút khó xử nhìn về phía người đàn ông bụng phệ.

Người đàn ông bụng phệ cười, nói:” Không nói dối Thẩm tổng, anh của tôi đối với lần mua bán này còn có chút băn khoăn. Thời gian gần đây, có những đối tác khác muốn đưa ra mức giá cao hơn để thu mua:” Duyệt Thư”.

“ Vì vậy?” Thẩm Mặc Thần ngõ nhẹ lên mặt bàn, hỏi ngược lại.

“Đồ tốt đương nhiên là giá phải cao, dù cho chúng ta có là bạn bè đi chăng nữa.” Người đàn ông bụng phệ nói.

Trong mắt Thẩm Mặc Thần phát ra một tia sáng, thì ra là muốn nâng giá.

Cánh cửa được mở ra.

Dạ Lăng Dật tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.