Chương trước
Chương sau
“ Cái đồ ẻo lả này, anh nói ai nịnh hót?” Băng Băng trợn hai mắt mắng.

Sâm Mễ khinh thường, mấp máy miệng, giọng nũng nịu nói:" Người nào nịnh hót, toàn công ty đều biết, không thèm nghe cô nói nữa, tôi chuẩn bị đưa tin lên trang nhất ".

Sâm Mễ đắc ý, lắc mông đi về phòng làm việc của Hạ Yên.

Băng Băng trừng mắt nhìn về phía Thủy Miểu miểu.

Thủy Miểu Miểu sợ hết hồn, vội vàng nở nụ cười vô hại, buồn bực trở về chỗ ngồi của mình.

Lát sau, Sâm Mễ nhẩy cẫng ra ngoài, hướng về phía mọi người nói:" Mọi người thân yêu, Biên tập Hạ nói, lần này được lên trang nhất, tối nay xin mời mọi người đi ăn cơm ".

Thủy Miểu Miểu suy nghĩ, nếu như Thẩm Mặc Thần tối nay về nhà ăn cơm tối, cô sẽ rơi vào tình huống khó xử, không bằng ra tay trước chiếm lợi thế.

Cô soạn tin nhắn gửi cho Thẩm Mặc Thần.

“ Biên tập Hạ nói là hôm nay được lên trang nhất, mời chúng tôi tối nay đi ăn cơm, lãnh đạo phê chuẩn không?"

Thẩm Mặc Thần đang chủ trì hội nghị cấp cao, thấy có tin nhắn liền liếc nhìn, khẽ cười trả lời cô:" Được, nhưng phải về nhà sớm ".

Hai mươi mấy vị phó tổng ngồi đó nhìn nhau, sau đó cười.

Hôm nay, nhìn đổng sự trưởng tâm tình không tệ a.



Sau khi tan tầm, một đám người rủ nhau đi ăn cơm.

Thủy Miểu Miểu không lái xe đến, liền ra chờ xe bus.

Một chiếc xe Volvo lái đến, Hạ Yên hạ cửa sổ xe xuống, hướng về phía Thủy Miểu Miểu, xinh đẹp cười một tiếng:" Lên xe, chị đưa em đi ".

Trong lòng Thủy Miểu Miểu đối với Hạ Yên luôn có cảm giác phòng bị, cảm giác chị ta đối với mình không được hữu hảo,

Nhưng Hạ Yên là cấp trên của cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.