Ôn Ngọc trợn trừng mắt, khó tin nhìn nam nhân trước mặt. Nam nhân này khi trước là bộ dạng quân chủ mà chân y bước đến đâu, nơi đó là một màu lấp lánh. Là nam nhân người người kính sợ, là chủ giang sơn thiên hạ rộng lớn, không có ý định để bất kỳ ai vào tâm trí. Thế nhưng...
Người này, lại được thuần phục bởi hắn.
Hắn không hiểu, kiếp trước mình đã làm cái gì vĩ đại, mà kiếp này hắn lại có y.
Ôn Ngọc nắm lấy tay y, nhẹ nhàng nâng lên rồi đặt vào đó một nụ hôn. Hắn nói: "Lạc nhi, có thể kể về ngươi và huynh đệ các ngươi cho ta nghe? Bất cứ điều gì."
Lạc Hà nhìn hắn, đôi mắt vẫn hiện lên vẻ bất an, y đáp một tiếng: "Có thể."
Lạc Hà và huynh đệ y từ nhỏ không phải là con của chính thất, còn là con của một ca nhi. Cả triều đình đều nhìn huynh đệ Lạc Hà và phụ quân y như kẻ ngoại lai, phụ hoàng của y không những không yêu thương huynh đệ y còn đổ oan lên đầu phụ quân y. Lại nói lúc đó, không biết vì cái gì mà quân hậu bị đột tử. Họ nói rằng phụ quân giết quân hậu.
Cả nhà ba người hơn một tháng phải sống đau khổ trong ngục giam.
Phụ quân vì đau buồn mà sinh bệnh, vào một chiều gió lạnh khô hanh, người bỏ ba huynh đệ rời đi.
Phải đeo tang phụ quân trong ngục giam, phải chứng kiến phụ quân bị đốt thành tro bụi.
Ba huynh đệ sống đủ chết đủ trong ngục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-van-dan-la-hoang-de-tren-hoang-de-la-phu-quan/2493983/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.