Ôn Ngọc trầm mặc giây lát, trong lòng khẳng định chắc nịch người này không ai khác chính là...
"Ta..."
Mắt trông thấy Vân Lạc muốn ngồi dậy, Ôn Ngọc thoăn thoắt đến gần nâng y lên: "Ngươi chậm một chút."
"Ta cũng không phải tờ giấy, ngươi không cần phải lo lắng như vậy." Vân Lạc bất bình hướng hắn nói.
Ôn Ngọc cười xòa, lại ngồi về vị trí. Không hiểu sao hắn một lần nữa bất giác rơi vào trầm tư, hai tay chống cằm vô định nhìn đi đâu đó. Vân Lạc tò mò mới cất tiếng hỏi: "Ngươi sao vậy, từ khi nhắc về người đó thái độ ngươi hoàn toàn thay đổi."
Hắn nhìn thẳng vào mắt y làm Vân Lạc có hơi chột dạ, sau đó hắn mới chậm rãi trả lời: "Ta đã nghĩ ngươi và y chỉ là cho ta cảm giác thân thuộc. Không nghĩ đến..."
"Không nghĩ đến cái gì?"
Ôn Ngọc nhếch khóe môi cười khổ: "Không nghĩ đến, ngươi và y vậy mà lại là một người."
Vân Lạc trợn tròn mắt khó tin, khắc kế tiếp y nhíu mày khó chịu gằn từng tiếng: "Ta không phải là người ngươi cần tìm."
Hắn đăm đăm nhìn biểu hiện trên gương mặt người nọ một lần thêm một lần thở dài: "Ta sẽ không xem ngươi là y."
Vân Lạc giật mình bất ngờ với câu này, y không nghĩ tên đứng trước mặt mình đây lại cứ thay phiên năm lần bảy lượt quay y như chong chóng. Vân Lạc hỏi lại như cho thỏa nỗi lòng: "Tại sao không? Ngươi đối với người mình từng thương chẳng có chút quyến luyến nào sao?"
Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-van-dan-la-hoang-de-tren-hoang-de-la-phu-quan/2493859/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.