"Hoàng thượng nghĩ sao về lời của ta?"
Lạc Minh ngẫm nghĩ giây lát, không ngần ngại đáp lời: "Trương Dương tài sắc vẹn toàn, tính cách không màng thế sự. Phong nàng lên làm Hoàng hậu cũng không phải việc gì lớn."
"Hoàng thượng có thích nàng không?"
"Ta..." Mặt Lạc Minh bỗng nhiên dần đỏ lên, ánh mắt khẽ dao động không cố định một chỗ.
"Này! Trả lời ta."
Lạc Minh ngần ngại đáp một tiếng: "Ta thích."
Người kia bật cười hài lòng, đứng lên toan bỏ đi: "Vậy thì nhờ người xem ngày lành tháng tốt liền cử hành lễ thành hôn."
"Tổ phụ à." Lạc Minh bất đắc dĩ cười trừ: "Sao nhìn người cứ như là nhà gái đi hỏi cưới vậy nhỉ?"
"Ha, không phải là do ngươi ngu ngốc kiếm phải một nữ nhân chua ngoa đến mức ta phải bận lòng kiếm thay hay sao?"
Lạc Minh sững người không nói nên lời, Ôn Ngọc vậy mà thật sự tạt một gáo nước lạnh vào mặt y, gian nan nói: "Quả nhiên là, trẫm không cãi được."
"Ta là tổ phụ ngươi đó, tiểu tử à." Ôn Ngọc đắc ý cười lớn.
...
Hôm nay là ngày kẻ đối mặt người hỏi chuyện giải quyết một lần ân oán năm xưa. Ôn Ngọc ngồi dưới tán Tử Đằng nhâm nhi trà thơm, gương mặt hắn tĩnh lặng như nước hồ. Hắn nhẹ đặt tách trà xuống rồi chậm rãi mở lời: "Các ngươi dù đã biết nhau từ ngày đó nhưng vẫn cố tình diễn một vở kịch hay chiêu đãi ta."
"Ta không cố ý, ngày đó người ta muốn tiếp cận là ngươi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-van-dan-la-hoang-de-tren-hoang-de-la-phu-quan/2493851/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.