“Chỉ là nó hơi nghịch ngợm và lười biếng chút, bình thường cứ dùng cái bộ dạng ngang ngược để tránh né nhiệm vụ anh giao cho nó.”
Tô Ánh Nguyệt: “…
Cô cũng lần đầu tiên biết rắng Tinh Thiên có khả năng này?
Quả nhiên là con của Tân Mộ Ngôn … người thật không lộ mặt.
Lúc này, trong biệt thự của nhà Tân.
Một cậu nhóc năm tuổi ngồi trên ghế chủ tịch, cả người chỉ như một cục bông gòn vậy, nhưng khí chất của cậu nhóc không thua bất kỳ ai trong hội nghị trực tuyến.
Cậu nhóc đeo tai nghe Bluetooth trên tai và vô tư lắng nghe báo cáo của những người đó.
“Nội dung báo cáo vừa rồi có sự chênh lệch với bảng báo cáo.
Mặc dù tôi không biết chỗ nào có vấn đề, nhưng tôi nghĩ rằng bố tôi sẽ yêu cầu anh làm một bản mới.”
“Có rất nhiều vấn đề với cuộc khảo sát thị trường này. Việc lấy mâu khảo sát quá tập trung về một hướng, tôi không hài lòng và bố tôi cũng sẽ không hài lòng về nó.”
“Đừng nghĩ rằng tôi nhỏ là muốn nói gì thì nói. Hạng mục vừa nãy anh nói trong văn kiện tôi có xem qua rồi.”
Sau cuộc họp, những người điều hành ở phía đối diện màn hình không khỏi toét mồ hôi.
Con trai út của ông chủ thực sự không hề kém cạnh chút nào.
Cậu nhóc mới có năm tuổi thôi đấy!
Đợi khi nó lớn rồi còn ghê gớm hơn nữa.
Tuy nhiên, cũng có người phát hiện.
Khi Tinh Thiên đang họp, một bên tai của cậu nhóc có đeo tai nghe Bluetooth suốt buổi họp.
Những gì cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-troi-rot-xuong-ba-bau-vat-hai-bao-bao-va-mot-lao-cong/1669528/chuong-276.html