Rạng sáng hôm sau, Tô Ánh Nguyệt đã bị Tân Nam Phong kéo đến trong một group trong messenger Trong đám không chỉ có cô, còn có Tân Mộ Ngôn và tất cả mọi người nhà họ Tân Đương nhiên còn có bố mẹ và em trai của Lạc Hân.
Trình Lộ: [Tôi xin lỗi người nhà họ Lạc vì hành động và cách nói chuyện của tôi ngày hôm qua. Là do tôi mắt chó coi thường người khác, tôi ở đây thành khẩn xin lỗi với người nhà họ Lạc.]
Trình Lộ: [Kỳ thực sáng sớm hôm nay tôi đã đi tới khách sạn, chỉ là bị Lạc Vân Trạch đuối ra hai lần, không có cách nào cho nên tôi chỉ có thể xin lỗi trên messenger.]
Trình Lộ: [Nếu như ông bà thông gia đồng ý bỏ qua cho tôi rồi mở cửa cho tôi, tôi sẽ cầm lễ vật mấy trăm triệu đến nhà để nói lời cảm ơn]
Tân Kiến An: [Đúng vậy, xin lỗi ông bà thông gia!]
Tân Kiến An: [@ Lạc Tử Kiện, @ Mẹ của Lạc Hân, thật sự xin lỗi, mong hai người tha thứ.] Tô Ánh Nguyệt vừa rửa mặt vừa nhìn xem tin tức trong điện thoại, bên môi cong lên nụ cười bất đắc dĩ.
Đôi vợ chồng Tân Kiến An này, thật sự là vì tiền mà có thế làm bất kỳ điều gì.
Bây giờ mới hơn bảy giờ sáng, bọn họ đến khách sạn lại bị người đuổi ra hai lần.
Nhìn xem những tin tức này, cô thở dài.
Nếu như Trình Lộ và Tân Kiến An không phải vì tiền, chuyện này sẽ hài hòa và dễ thương đến chừng nào.
Nhưng mà bây giờ, Tô Ánh Nguyệt chỉ cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-troi-rot-xuong-ba-bau-vat-hai-bao-bao-va-mot-lao-cong/1669503/chuong-251.html