“Lão nhị, ngồi đi”
Nhìn thấy Tân Mộ Diệp vẫn còn đứng thẫn thờ như khúc gỗ, ông Tân hẳng giọng chỉ vào ghế sô pha đối diện: “Mộ Ngôn nói hôm nay có chuyện quan trọng cần thông báo.
Nói xong, ông lão liếc nhìn đồng hồ và nói: “Bây giờ nhà chúng ta có phải vẫn còn thiếu Nam Phong và Thiên Văn không?”
“Thiên Văn đã ra nước ngoài.”
Lời ông cụ vừa dứt, Tân Mộ Diệp cũng nhẹ giọng nói: “Nghe nói ở nước ngoài có triển lãm, nửa đêm hôm qua cô ấy đã lên máy bay đi rồi.”
Trong mắt người đàn ông lóe lên một tia yêu chiều: “Cô ấy vẫn luôn như thế, hấp ta hấp tấp.”
Sau khi nói về Diệp Thiên Văn, anh ta dường như nghĩ đến điều gì đó và nhìn Tô Ánh Nguyệt” “Cô đã từng gặp Thiên Văn rồi nhỉ?”
Tô Ánh Nguyệt gật đầu: “Ừm”
“Con nhóc đó đầu óc có hơi không bình thường, cô ấy nói chuyện gì hay làm chuyện gì cũng đều kỳ lạ như thế, cô đừng để trong lòng”
Tân Mộ Diệp nói những lời này, cũng không che giấu nỗi sự yêu chiều trong giọng nói của anh ta.
Tô Ánh Nguyệt hơi híp mắt lại: “Chuyện anh hai nói bảo tôi không cần để ý, là chuyện gì?”
“Là chuyện cô ta ở trước mặt tôi nhấn mạnh cô ta có mối quan hệ thanh mai trúc mã rất tốt với chồng tôi, hay là cô ta nguyền rủa tôi bị người ta chuốc say xảy ra chuyện ngoài ý muốn khi tôi đang đi liên hoan?”
Lời nói của người phụ nữ này, khiến bầu không khí của cả phòng khách đột nhiên lạnh xuống.
Tân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-troi-rot-xuong-ba-bau-vat-hai-bao-bao-va-mot-lao-cong/1669467/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.