Ở tầng dưới, một nữ cảnh sát đang ngồi trên ghế sofa và trò chuyện với Tinh Vân.
“Cô Tân.”
Nhìn thấy cô xuống lầu, nữ cảnh sát mim cười đứng dậy: “Tối hôm qua quá muộn, nên không đến chỗ cô lấy lời khai được, không biết bây giờ cô có thời gian không?”
Tô Ánh Nguyệt gật đầu, lấy đại một sợi chun buộc tóc lên: “Tôi đi với cô.”
Mặc kệ là vì Lạc Hân hay là vì mình, lần này cô cũng phải bắt Tô Huyền Anh chịu trừng phạt của pháp luật
Nữ cảnh sát như có chút miễn cưỡng nói lời tạm biệt với Tinh Vân, sau đó mới đưa Tô Ánh Nguyệt ra ngoài.
“Thật sự ngưỡng mộ cô Tần, có hai đứa con trai tuấn tú lại thông minh như vậy.”
Sau khi lên xe cảnh sát, nữ cảnh sát không khỏi thở dài: “Vừa nãy mới tới nhà họ Tân, tôi còn kinh ngạc, sao lại có những đứa trẻ đẹp để sáng sủa như thế “
“Cho đến khi tôi nhìn thấy cô Tần đây, mới biết bọn nhỏ do được di truyền gen tốt của cô!”
Tô Ánh Nguyệt mỉm cười ngượng ngùng: “Bọn trẻ không phải là con ruột của tôi.”
Nữ cảnh sát trợn tròn mắt.
“Cô Tần, cô đừng đùa với tôi chứ, ánh mắt Tinh Thiên và Tinh Vân trông rất giống cô, sao có thể không phải là con của cô được?”
“Vừa nhìn lần đầu tiên, tôi đã cảm nhận được đôi mắt của ba mẹ con người rất giống…
Tô Ánh Nguyệt khựng lại, vô thức liếc mắt về phía cửa sổ xe.
Đôi mắt của cô, giống với Tinh Vân và Tinh Thiên sao?
Trước giờ cô chưa từng chú ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-troi-rot-xuong-ba-bau-vat-hai-bao-bao-va-mot-lao-cong/1669464/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.