Trong hành lang bệnh viện, hai y tá thì thầm.
“Viện trưởng vừa mới nổi giận, nói bác sĩ Bạch vượt mặt ông ta tự tiện lấy cho người ngoài tư liệu hồ sơ bệnh án của bệnh viện tâm thần…
“Bác sĩ Bạch tại sao đột nhiên quan tâm đến bệnh nhân trong bệnh viện tâm thần chứ?”
“Cô không biết, có một người phụ nữ rất đáng thương. Lúc trước bởi vì con chết đau buồn đến phát điện thật vất vả mới chữa khỏi, kết quả hôm nay chồng hiện tại lại biết chuyện trước kia của cô ấy.
Cô ấy vừa dầm mưa vừa buồn quá mức, bây giờ vẫn còn nằm hôn mê trong bệnh viện của chúng ta. Thật đáng thương”
Những lời này của các y tá khiến bước chân của Diệp Thiên Văn dừng lại.
Cô ta suy nghĩ một chút bên mỗi liền nhếch lên một tia cười lạnh.
Người phụ nữ đáng thương trong miệng những y tá này không phải là người vợ mới cưới của Tân Mộ Ngôn chứ?
Cô ta bước tới hỏi: “Người phụ nữ mà các cô đang nói đến là ai?”
Thấy Diệp Thiên Văn đi tới, mấy y tá hai mắt nhìn nhau cũng không dám nói chuyện.
Diệp Thiên Văn nhíu mày, lấy ra mấy tờ tiền từ trong túi: “Nói đi.”
Sau một thời gian dài im lặng, một y tá đã có can đảm để nói: “Chúng tôi nói đó là bệnh nhân nữ nằm trong phòng bệnh 302…
Phòng bệnh 302, chính là phòng bệnh của Tô Ánh Nguyệt.
Diệp Thiên Văn lạnh lùng híp mắt lại, lại từ trong túi lấy ra mấy tờ tiền: “Nói chi tiết hơn đi?”
Các y tá mím môi không nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-troi-rot-xuong-ba-bau-vat-hai-bao-bao-va-mot-lao-cong/1669427/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.