Tô Tuấn Thành kinh ngạc nhìn sườn mặt của Tân Mộ Ngôn: “Cậu ba Tân, cái này..” “Cảm ơn ông đã nói cho tôi biết những việc này.” Người đàn ông nhàn nhạt ngước mắt lên nhìn Tô Tuấn Thành, đáy mắt mang theo sự lạnh lẽo sâu thắm không thấy đáy: “Những bức ảnh này hẳn là được chụp trộm bắt đầu từ lúc cô ấy còn chưa sinh con nhỉ.” “Lúc cô ấy sinh con, thừa dịp vào lúc cô ấy đau đớn nhất, đặt máy quay trực tiếp đối diện thắng mặt cô ấy như vậy” Giọng nói của Tần Mộ Ngôn lạnh lùng không một chút độ ẩm: “Cho nên, các người căn bản không phải là bây giờ mới biết được quá khứ của cô ấy mà là vẫn luôn biết, vẫn luôn theo dõi.” Tô Tuấn Thành đột nhiên thấy không ổn, vội vàng phản bác: “Không, không có!” “Những bức ảnh này không phải chúng tôi chụp đâu, là chúng tôi lấy từ tay của người khác… “Cho nên những bức ảnh là do ai chụp?” Tần Mộ Ngôn đổi một tư thế ngồi thoải mái hơn, đôi chân dài đặt lên trên mặt bàn làm việc, khoanh tay trước ngực, anh đang ở trạng thái như muốn tính số với Tô Tuấn Thành đến cùng: “Ông có thể không cần cố kỵ gì mà nói cho tôi biết, những bức ảnh này là do ai chụp, ông đã dùng bao nhiêu tiền để mua chúng về đây. “Ông không cần lo bị người khác báo thù, ở thành phố Dung Hưng này, tôi chính là trời.” Tô Tuấn Thành luống cuống “Không, không cần đầu…” “Thật ra cũng đã qua rất lâu rồi, không cần không cần phải truy cứu nữa!” Tân Mộ Ngôn lạnh nhạt nhạt cong môi cười: “Nhưng tôi muốn truy cứu.” Sắc mặt Tô Tuấn Thành tái nhợt thành màu xám trắng. Ông ta làm sao cũng không thể ngờ tới, chuyện này làm sao lại diễn biến đến tình hình như hiện tại? Sau khi hít sâu một hơi, ông ta khế họ: “Hay là cậu vẫn đừng nên truy cứu nhiều như vậy.” “Tôi cho cậu xem những bức ảnh này chính là muốn để cậu biết rằng… Tô Ánh Nguyệt là một người phụ nữ dơ bẩn cỡ nào, không biết liêm sỉ cỡ nào.” Khuôn mặt Tần Mộ Ngôn rét lạnh, ánh mắt lạnh lùng cao ngạo đảo qua mặt ông ta: “Tô Ánh Nguyệt sao lại dơ bẩn chứ?” “Cô ta, cô ta đã sinh con rồi.” Người đàn ông lại đổi một tư thế khác thoải mái hơn, cúi đầu nghich nghich chiếc điện thoại trong tay, bên môi gợi lên một nụ cười tràn đầy ý trào phúng: “Phụ nữ đã sinh con xong thì là dơ bẩn rồi à?” Sắc mặt Tô Tuấn Thành trắng nhợt. Ông ta lại hít sâu một hơi, lại tiếp tục nói: “Tôi không có ý đó ý của tôi chính là, Tô Ánh Nguyệt cô ta chưa kết hôn đã có thai, nói như thế nào cũng là không biết liêm sỉ…” Tần Mộ Ngôn liếc mắt nhìn ông ta: “Dơ bản, không biết liêm sỉ” “Ông cứ luôn miệng nói ở trong mắt ông Tô Ánh Nguyệt và con gái ruột của ông chẳng khác gì nhau, vậy nếu như Tô Huyền Anh có ngày như thế này, ông cũng sẽ hình dung cô ta như thế chứ?” Sắc mặt Tô Tuấn Thành càng trắng hơn, không nói gì cả. “ở trong những bức ảnh này, ông nhìn thấy Tô Ánh Nguyệt đều là sự dơ bẩn, là người không biết liêm sỉ.” “Nhưng mà trong mắt tôi thì lại thấy hoàn toàn không phải như vậy.” “Một người phụ nữ cần người thân chăm sóc và ở bên cạnh nhất là khi cô ấy mang thai sinh con.” “Mà những bức ảnh này, ngoài Phúc Quý Ngân ngẫu nhiên xuất hiện ra thì tôi chẳng nhìn thấy bất kỳ ai trong người nhà, bạn bè cô ấy tới cả.” “Nhà họ Tô các người có thời gian rảnh tìm người tới lén chụp trộm ảnh của cô ấy, nhưng lại chẳng có ai có ý muốn bỏ thời gian đi thăm hỏi, đi quan tâm, chăm sóc cho cô ấy” “Đây chính là những điều mà ông đã nói là xem cô ấy như con gái ruột của mình sao?” Sắc mặt Tô Tuấn Thành cuối cùng cũng không giữ nổi nữa: “Cậu ba Tần, lời này không thể nói như vậy đâu…” “Lúc đầu Tô Ánh Nguyệt cô ta một lòng kiếm tiến giải quyết chuyện hợp đồng cho người bạn trai Trình Hiếu Quân kia, cô ta có thể không cần mặt mũi mà đi làm người mang thai hộ cho người ta, cho dù chúng tôi đã biết từ đầu, cũng sẽ không muốn đi quan tâm cô ta hay thứ con hoang trong bụng của cô ta…” Tầng sương lạnh lẽo trên khuôn mặt Tần Mộ Ngôn lại được phủ thêm một tầng lớp. Cô ấy làm như vậy đều là vì tên khốn Trình Hiếu Quân kia. Anh lại nhớ đến buổi tối ngày mà cô vừa mới giải cho anh. Hôm đó, cô ấy ngồi ở trên ghế sofa, vừa xem tin tức của Trình Hiếu Quân và Hướng Kim Tâm vừa uống rượu. Anh vẫn còn nhớ, hôm đó cô vô cùng tủi thân ôm lấy anh, làm anh cũng không nỡ ghét bỏ cô không còn trong trắng… Hóa ra Trình Hiếu Quân rất ghét bỏ cô đã không 1 trong trắng, bởi vì lúc đầu cô vì kiếm tiền giải còn quyết hợp đồng cho Trình Hiếu Quân đã đi làm việc mang thai hộ! Nghĩ đến điểm này, ánh mắt người đàn ông càng trở nên lạnh hơn: “Lúc đầu việc giải quyết hợp đồng của Trình Hiếu Quân mất bao nhiêu tiền?” Thấy anh hỏi đến việc này, Tô Tuấn Thành lập tức lên tinh thần, miệng lưỡi ông ta rất lưu loát mà giới thiệu: “Lúc đó Trình Hiếu Quân vẫn chưa nổi tiếng, số tiền dùng cho việc giải quyết phí hợp đồng cùng với một ít phí để tẩy trắng cộng lại cũng lên đến sáu tỷ.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]