Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Ánh Nguyệt ngủ dậy từ rất sớm. 
Thầy Tần nói thời gian thử máy ở công ty giải trí Phong Đô bên kia là chín giờ sáng. 
Sau khi cô rời giường thì đi đến phòng bếp làm bữa sáng cho hai đứa nhóc. 
“Cảm ơn mẹ.” 
Tần Tinh Thiên cười tủm tỉm cầm chén đĩa ăn sạch bữa sáng. 
Tần Tinh Vân thì lại thong thả ung dung, tao nhã ăn cơm. 
“Mẹ.” 
Sau khi Tần Tinh Thiên ăn xong, cậu trực tiếp lấy một cái máy tính bảng đi đến bên cạnh Tô Ánh Nguyệt: “Mẹ xem này, cái nào đáng yêu hơn?” 
Tô Ánh Nguyệt nhíu mày, cô nhận lấy máy tính bảng rồi nhìn thoáng qua. 
Thế mà lại là giường trẻ em? 
Là Tần Tinh Thiên muốn đổi giường rồi hả? 
Cô nghiêm túc dùng đầu ngón tay nhấn vào máy tính bảng, định góp ý cho Tân Tinh Thiên một chút. 
Nhưng sau khi nhìn hai cái giường, cô lại cảm thấy hơi không thích hợp. 
Vì sao giường trẻ em mà Tần Tinh Thiên đưa cho cô xem đều là màu hồng phấn hết vậy? 
Còn kèm theo cái nơ bướm nữa? 
Cô mím môi, len lén nhìn thoáng qua Tần Tinh Thiên còn đang nghiêm túc mà tìm cái giường trẻ em thứ ba. 
Cái thằng nhóc này… thật ra trong nội tâm có ẩn giấu cô công chúa nhỏ sao? 
“Cái này thế nào?” 
Bên trong đội con ngươi màu mực kia của Tân Tinh Thiên dường như là có tinh quang, cậu bé nghiêm túc nhìn Tô Ánh Nguyệt: “Mẹ, con cảm thấy mấy cái này đều rất đẹp.” 
Sau khi Tô Ánh Nguyệt nghiêm túc xem qua từng cái. 
“Cái cuối cùng này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-troi-rot-xuong-ba-bau-vat-hai-bao-bao-va-mot-lao-cong/1669364/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.