🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Sao nhìn cậu lại bơ phờ như vậy?”

Trên ghế trong Thanh Hải, Phúc Qúy Ngân bơ phờ nhìn Tô Ánh Nguyệt dáng vẻ bơ phờ.

Tô Ánh Nguyệt thở dài: “Nhớ Tinh Thiên và Tinh Vân”

Tất nhiên cô không thể nói nguyên nhân thật sự cô mệt mỏi như vậy, là bị Tần Mộ Ngôn giày vò một đêm được.

Nói xong, cô nàng mắt nhìn Phúc Qúy Ngân: “Còn cậu thì sao?”

“Ai.”

Phúc Qúy Ngân thở dài, ánh mắt nhìn về phía trước: “Lần này tớ ra đây, vốn dĩ là để được gặp Vương Khải thần tượng của tớ trong tiết mục tối qua”

“Kết quả tối qua anh ấy không lên sân khấu, rời đi từ hậu trường rồi”

Chỉ như vậy?

Tô Ánh Nguyệt nhếch môi: “Nếu tớ không nhớ nhầm, không phải Vương Khải ở ngay bên cạnh chúng ta sao?”

“Muốn gặp anh ta không phải rất dễ dàng sao?”

“Cái đó không giống nhau”

Phúc Qúy Ngân thở dài: “Tớ không muốn làm phiền cuộc sống riêng tư của anh ấy.”

Cô ấy im lặng nhìn Tô Ánh Nguyệt: “Dù sao có nói với cậu cậu cũng không hiểu”

Nói xong, cô ấy đổi một tư thái thoải mái hơn dựa vào trên ghế: “Có điều Ánh Nguyệt, lúc trước tớ cảm thấy cậu rất xứng với Vương Khải, còn cảm thấy Trình Hiếu Quân làm chậm trễ cậu”



“Đáng tiếc.”

Tô Ánh Nguyệt nhún vai: “Tớ đối với người thần tượng này của cậu, ấn tượng ngược lại không tốt lắm”

Lần đầu tiên gặp mặt, là cô gõ nhầm cửa, dáng vẻ anh ta lạnh như băng.

Lần thứ hai gặp mặt, anh ta không phân phải trái, phán định cô thành kẻ bắt cóc trẻ con.

“Đó

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-troi-rot-xuong-ba-bau-vat-hai-bao-bao-va-mot-lao-cong/1669359/chuong-107.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.