Tần Mộ Ngôn quấn băng, cài cúc áo sơ mi một cách duyên dáng, “Còn chuyện gì nữa không?” 
“Còn.” 
Đầu dây bên kia im lặng một lúc lâu rồi mới có tiếng trả lời, “Thím nhỏ nhờ Lạc Hân như thế mà không hề nói với chú tiếng nào, có chăng là chú vẫn chưa đủ tín nhiệm hoặc là người chưa đủ gần gũi với thím ấy?” 
Sau lời nói đó của Tần Nam Phong, Bạch Tuấn Kiên như cảm nhận được nhiệt độ phòng đã giảm thêm mấy độ nữa. 
“Vậy nên cháu đã mở một tài khoản, định đóng giả thành thầy giáo của một công ty điện ảnh…” 
Tần Mộ Ngôn tựa lưng vào ghế sofa, ưu nhã, lười biếng, “Sau đó thì sao?” 
“Thím nhỏ mà có đối xử không tốt với chú thì…” 
“Đưa tài khoản đây!” 
Đôi chân dài của anh bắt chéo lại một cách tao nhã, những ngòn tay mảnh khảnh nhẹ nhàng đưa ly rượu đỏ lên, nhấp một ngụm, “Tôi sẽ liên hệ riêng với cô ấy.” 
Tần Nam Phong ở đầu dây bên kia giật thót cả mình, “Nhưng mà chú…” 
“Không muốn có tiền tiêu vặt nữa sao?” 
“Ơ khoan đã chú yêu! Cháu sẽ gửi ngay đây ạ!” 
Ngay sau khi Tần Mộ Ngôn đăng nhập vào tài khoản mà Tần Nam Phong đưa cho thì một lời mời kết bạn hiển thị ở giao diện của mục liên hệ. 
Ảnh đại diện là khuôn mặt của một thiếu nữ xinh đẹp. 
Đoạn ghi chú trong lời mời kết bạn là “Chào thầy, em là Tô Ánh Nguyệt.” 
Anh cầm điện thoại, nhìn chằm chằm vào tài khoản của Tô Ánh Nguyệt lắc đầu bất lực. 
Cô gái nhỏ ngốc nghếch này, đã hai mươi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-troi-rot-xuong-ba-bau-vat-hai-bao-bao-va-mot-lao-cong/1669350/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.