Tô Ánh Nguyệt làm vệ sinh cá nhân xong ở trong phòng tắm, nói là làm vệ sinh cá nhân nhưng thật ra cô chỉ đơn thuần là tắm rửa sạch sẽ trước khi ra khỏi phòng tắm mà thôi. 
“Tần Mộ Ngôn, chúng ta ngủ tiếp đi…” 
Vừa mở cửa, cô vội vàng lên tiếng. 
Bởi vì cô ở trong phòng tắm khá lâu nên sợ Tần Mộ Ngôn lại nghĩ cô là kẻ nói lời không giữ lấy lời. 
Cô vừa cất lời, cả căn phòng bỗng im bặt. 
Cô tưởng Tần Mộ Ngôn ngủ lại rồi. 
Nhưng ngay khi cô nhìn lên… 
Bên trong căn phòng đã có bốn người kia từ lúc nào đó?! 
Tần Mộ Ngôn vẫn đang dựa vào đầu giường, Bạch Tuấn Kiên dẫn thêm ba người nữa vào và đang đứng ở giữa phòng, kinh ngạc nhìn cô. 
Bầu không khí trở nên xấu hổ đến ngột ngạt. 
Tô Ánh Nguyệt đứng hình mất hai giây mới có thể hoàn hồn. 
Cô liền nở nụ cười ngượng ngùng, “Mọi người…đến bàn công việc sao?” 
“Đúng…ba vị giám đốc đây nghe nói chồng của phu nhân bị tấn công nên đã đặc biệt đến đây thăm hỏi…” 
Bạch Tuấn Kiên lo lắng giải thích giống như là mình đã làm sai chuyện gì đó, “Ba người họ đã đến từ sáng sớm nhưng tôi sợ phu nhân cùng ngài ấy chưa thức dậy nên không cho họ vào.” 
“Ngài ấy thường thức dậy vào lúc bảy giờ. Khi tôi nhìn lại đồng hồ thì đã hơn chín giờ nên mới dẫn họ vào…” 
Nói xong, Bạch Tuấn Kiên nhìn Tô Ánh Nguyệt với vẻ mặt đầy hối lỗi, “Phu nhân, tôi thực sự không muốn quấy rầy….những khoảnh khắc “thú vị” riêng tư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-troi-rot-xuong-ba-bau-vat-hai-bao-bao-va-mot-lao-cong/1669347/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.