Sau khi ăn cơm tối xong, Tô Ánh Nguyệt trở về phòng của mình. 
Cô cởi quần áo trên người mình xuống, ngay khi cô bắt đầu kiểm tra những vết bầm tím từ việc thực hiện những cảnh đánh nhau trên trường quay hôm nay thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa. 
Người phụ nữ vội vàng mặc quần áo, đi ra mở cửa. 
Là Tần Tinh Vân. 
Cậu bé đi vào trong phòng, đưa cho cô một trang giấy: “Ký đi.” 
Cùng lúc đó, Tần Tinh Thiên cũng đẩy ra cửa phòng làm việc, công việc của Tần Mộ Ngôn bị buộc phải dừng. 
“Hiệp nghị sau hôn nhân?” 
Tô Ánh Nguyệt nhíu mày: “Điều đầu tiên, phải yêu ngài Tần Mộ Ngôn trong vòng một tháng?” 
“Mẹ không thể yêu anh ấy.” 
“Bố sẽ không yêu cô ấy.” 
Trong phòng làm việc, Tần Mộ Ngôn lạnh lùng đẩy tờ hiệp nghị ra xa: “Nhiều nhất là không chán ghét, không có phản cảm.” 
Tần Tinh Thiên chống hai tay lên má, đôi mắt to tròn ngập nước của cậu nhóc chớp chớp nhìn Tần Mộ Ngôn: “Thế nhưng bố ơi, không chán ghét, không có phản cảm là tiền đề của việc sẽ yêu cô ấy mà.” 
“Bố độc thân nhiều năm như vậy, cây cổ thụ cũng đến lúc nở hoa rồi!” 
Tần Mộ Ngôn lạnh lùng liếc cậu nhóc một cái: “Bố không nở hoa, vậy con nghĩ con và anh trai của con có mặt trên đời kiểu gì?” 
Tần Tinh Thiên trợn mắt đảo một vòng: “Bố có thích mẹ ruột của con đâu!” 
Tần Mộ Ngôn nhíu mày. 
Trước mắt hiện lên cảnh trong bóng tối vào năm năm trước. 
Nhớ tới giọng nói mềm mại của cô, cùng với xúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-troi-rot-xuong-ba-bau-vat-hai-bao-bao-va-mot-lao-cong/1669264/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.