Cẩm Anh đi bộ về tới nhà, tiếng cười đùa bên trong thu hút thính giác cô. Chân cô dừng lại ở trước cửa, trông thấy em gái đang ngồi trong lòng mẹ trò chuyện, nét mặt bà vui vẻ khác hẳn thường ngày.
"Hôm nay con được điểm 10 à, giỏi quá!" Bà cầm bài kiểm tra trên tay, phấn khởi khen con gái út một câu.
Cẩm Anh chợt nhớ lại kí ức của rất lâu trước kia, từ khi cô còn học mầm non. Cô bé Cẩm Anh năm tuổi mặc bộ váy công chúa bồng bềnh, tết tóc hai bên trông rất đáng yêu. Hôm đó là buổi khai giảng, lớp cô có tiết mục văn nghệ mở màn, Cẩm Anh lại được chọn vào đội múa nên mẹ dẫn cô đến lớp sớm để chuẩn bị trang phục.
Nhưng sau khi dẫn cô vào lớp bà liền quay lưng đi ngay, chỉ kịp nhờ cô giáo một câu trông chừng cháu cẩn thận. Cô bé Cẩm Anh biết mẹ mình bận nên cũng ngoan ngoãn theo giáo viên mà không nói một lời nào, chỉ là trong lòng có hơi buồn.
Đây là lần đầu tiên Cẩm Anh được biểu diễn trên sân khấu lớn. Năm nào cô cũng có mặt trong đội múa nhưng đều là thành phần dự bị, vì chiều cao của cô hơi khiêm tốn so với đội hình. Nếu không phải vì lần này một người trong đội chính bị ốm, giáo viên thấy Cẩm Anh có ngoại hình nổi bật nhất so với những người dự bị còn lại nên chọn cô thì cô cũng sẽ không bao giờ có suất múa chính.
Cô giáo thấy Cẩm Anh xụ mặt liền trấn an: "Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-troi-co-vet-may-trang/2830172/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.