Do lịch trình bận rộn nên một tuần Cẩm Anh chỉ có thể dạy kèm cho Nhật An một buổi.
Cường độ tập luyện của đội tuyển bóng rổ ngày một dày, sau khi kết thúc thiếu niên mồ hôi nhễ nhại nhanh chóng tắm qua rồi tiếp tục ôn bài cùng gia sư Cẩm Anh ở phòng tự học.
Thời gian này các thầy cô bắt đầu quá trình ôn tập khắt khe hơn đối với đội tuyển học sinh giỏi khác hẳn hồi lớp 10, Nhật An vừa chơi bóng vừa học Toán chắc chắn rất mệt. Cẩm Anh theo một đội tuyển thôi mà đã thấy vất vả huống chi cậu theo hai.
Tuy nhiên thiếu niên trước mặt cô không hề tỏ vẻ mệt mỏi, cả người cậu toát ra hơi thở thanh xuân.
"Ở đây có một vài trường hợp đặc biệt cậu phải chú ý, câu hỏi đuôi của I am là aren't I..."
Nhật An cặm cụi ghi ghi chép chép, Cẩm Anh quan sát mỗi khi cậu nghiêm túc đối lập một trời một vực với lúc cậu cà lơ phất phơ.
Tiếng mở cửa phòng tự học phá vỡ bầu không khí yên tĩnh. Thảo Nguyên bước vào, không quên đóng cửa lại.
"Các cậu cũng tới đây học hả? May quá, ở đây một mình tớ sợ lắm."
Cẩm Anh lướt ánh mắt qua cô ấy rồi lại chú tâm vào việc mình đang làm. Nhật An từ đầu chí cuối vẫn mải mê giải đề.
"Xong rồi, cậu chấm qua bài cho tớ đi."
Cẩm Anh lấy bài sang chỗ cô, đúng lúc chuông báo thức ở điện thoại cô vang lên.
"Xin lỗi cậu hôm nay cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-troi-co-vet-may-trang/2830123/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.