Nhật An đứng tựa lưng vào thân cây, cả người tỏa ra bộ dáng thảnh thơi như mọi thứ không liên quan đến mình. Sự xô bồ chưa bao giờ ảnh hưởng đến cậu. Thiếu niên giống như bông sen giữa vũng bùn lầy, không hề bị nhiễm tạp chất.
"Vậy nên lý do cậu xuất hiện ở đám đông là gì?"
Vì quan tâm đến cậu, năm từ này Cẩm Anh chẳng bao giờ đủ dũng khí nói ra. Khoảnh khắc nhìn thấy cậu, đối với tớ tất thảy mọi thứ đều không còn quan trọng.
"Tớ thấy mọi người tụ tập đông nên lại xem thôi."
Nhật An gõ nhẹ đầu cô: "Lần sau đừng hành động ngốc nghếch như thế nữa, nếu cậu bị giẫm đạp trong đám người kia không ai biết đâu. Nghe qua vụ Itaewon chưa?"
Cẩm Anh gật đầu: "Rồi rồi, cậu lải nhải nhiều quá."
Nhưng cô biết cậu chỉ lải nhải với mình cô.
Ánh nắng của buổi chiều tà rải rác vương vãi xuống mặt sân vận động. Mọi chuyện đã được xử lý xong xuôi, đám nữ sinh đưa nước chủ yếu đến từ đội cổ vũ nên giờ đội cổ vũ cũng không được tới gần khu vực thi đấu nữa. Đội Bắc Hạ bị phạt vì gây rối, có thái độ không tốt trong thể thao, làm xấu hình ảnh học sinh trường trong mắt các trường khác. Đám người không liên quan bị lùa hết ra ngoài, bọn họ chắc chưa nắm được xảy ra chuyện gì, vẻ mặt hiện lên sự tiếc nuối.
Thảo Nguyên chật vật thoát ra, mắt cá chân bị trẹo do xô đẩy, chuyến này đi mất cả chì lẫn chài. Cô nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-troi-co-vet-may-trang/2830118/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.