Bất giác rên thành tiếng, Đường Thanh giật mình, cậu cố ép mình tỉnh táo lại nhìn Trần Vũ: "Thánh thượng... ưm... chúng ta về cung rồi làm tiếp được không? Đang ở bên ngoài em thấy không thoải mái."
Trần Vũ rút cặc ra, Đường Thanh tưởng hắn nghe lời mình, lý trí chưa kịp vui mừng thì thân thể đã thấy hụt hẫng, trong lồn ngứa râm ran.
Nhưng không để cậu phải thất vọng lâu, Trần Vũ lại cắm một con cặc khác vào cái lồn ướt nhẹp của cậu, ngoáy một vòng rồi thúc mạnh vài cái.
"Ư... ưm..." Đường Thanh nhíu mày rên rỉ, gò má ửng hồng.
Trần Vũ cười nói: "Dâm phi, em không thoải mái ở đâu? Trẫm chỉ thấy em đang sướng ướt lồn thôi."
Vừa nói hắn vừa liếm vành tai của Đường Thanh, người cậu tê rần, cần cổ cũng bắt đầu ửng đỏ.
Đường Thanh rụt cổ lại né tránh, giọng mềm nhũn chẳng có sức lực: "Ưm... đừng mà..."
Trần Vũ đưa đẩy nhịp nhàng, mỗi lần rút ra lại cảm nhận được sức hút mãnh liệt, tầng tầng lớp lớp thịt mềm bao quanh thân cặc, mút mát, bú liếm nó làm Trần Vũ sướng, hắn thở gấp: "Miệng bảo đừng mà lồn thì bú chặt cặc trẫm, thế là sao đây?"
Vừa nói hắn vừa thình lình thúc mạnh mấy cú lút cán, Đường Thanh buột miệng rên to: "Ah!"
Giữa đêm khuya thanh vắng, nơi đồng không mông quạnh thế này tiếng la của Đường Thanh như được phóng đại.
Tiếng rên vừa thốt ra thì cậu vội bặm môi ngậm miệng lại, sợ hãi nhìn xung quanh, lồn thít chặt làm Trần Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-giuong-bao-quan/3643901/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.